VN88 VN88

Cô giáo mai dâm truyện dài rất phê – Truyện 18+

Bị chạm tự ái vì câu nói của Triệp, Đoan Hạnh bắt đầu hẩy đít lên đụ thê thảm với Triệp. Hai tay hai chân Hạnh không để yên. Cô bé cào, cấu tứ tung trên người Triệp. Hai chân quấn chặt lấy mông đít Triệp:
– Nắc đi mình. Em muốn được ra như cô gái ở phòng bên cạnh. Phải cho em ra một cái làm quen đi anh. Đó, nắc mạnh đi, em không đau đâu. Anh cũng phải ra với em. Anh là của em, của em nghe không anh Triệp.

Tấm ra màu trắng trên giường nhàu nát. Triệp bợ cao mông đít Đoan Hạnh lên mà nắc tới tấp. Vì yêu Hạnh cũng có, vì ghen bên kia Trâm đang mê mang tàn tịch với Khôi và Toàn cũng có. Của nào anh cũng thích ôm vào mà hưởng. Bên phòng kia, tiếng của Trâm vẫn lại vang lên:
– Khôi ơi! Lên đụ em đi. Anh phải đụ em lâu hơn anh Toàn em mới chịu. Phải làm sao lâu được một tiếng đồng hồ. Đừng có ra sớm!

Lòng Triệp nhói lên một niềm đau, nếu khônggặp Đoan Hạnh ngoài phố, anh đâu có để Trâm rơi vào tay hai cậu học trò như thế này…

Triệp lại tãng nhịp nắc cuồng bạo hơn. Anh đang nghĩ đến tấm thân bé bỏng của Trâm, bị hai con quỷ dâm dục Toàn và Khôi dày vò, hãm hiếp. Rồi anh nhớ lại khi sướng quá Trâm đã nói:
– Em là của riêng anh. Chẳng bao giờ em phản bội.

Vừøa lúc Triệp định thầm trách Trâm đã phản bội, thì anh chợt thấy chính mình cũng chẳng tết gì hơn cô bé. Chàng đã bỏ Trâm ngồi đây thèm chảy nước miếng, để chở Đoan Hạnh đi vòng vòng tìm phòng đụ Cuối cùng anh lại đưa Đoan Hạnh đến đây. May mà Trâm đã có mối. Nếu không…
“Nếu không Trâm có thể treo cổ mà chết. ” Câu nói đó do chính miệng Trâm nói ra một lần khi cô bé đang đụ say sưa với Triệp. Hình như cuộc đời phải có những phản bội, trấc trở như thế mới nên thơ Vì không đau khổ, làm gì có thi sĩt Thôi kệ, Triệp nghĩ, cứôm đụ giai nhân tuyệt sắc Đoan Hạnh đây cũng là thần tiên lắm rồi. Rồi Triệp quỳ thẳng lên, cầm con cặc mà ngoáy cái đầu cặc chung quanh miệng lồn của Hạnh. Một ngón tay khác chàng chà mạnh cái hột le đỏ hồng. Lúc Triệp cầm đầu cặc hẩy tới và móc mồng đốc của Đoan Hạnh khoảng 10 phút, tăng cường thêm cái sướng từ hột le, Đoan Hạnh gào to, to hơn cả tiếng của Trâm từ phòng bên.
– Anh Triệp. Nghe nè. Em cho anh đây nè. Lần đầu tiên em ra với anh đây! ối, sướng. Sướng nhất trần gian anh Triệp ơi? Ra với em đi. Ra đi anh Triệp. Em mất trinh với anh rồi Triệp ơi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.