Quả tình Nhàn sung sướng thấy rõ. Chị gắp thêm cá bỏ vào chén cho anh mà đôi mắt lá răm thì nhìn anh không chớp. Chị lại nhỏ giọng hỏi anh một cách thân yêu:
– Kêu tên chị? Có thiệt không vậy Khôi?
– Nói láo em làm con của chị đó.
– Thôi đừng thề nữa em. Ừa chị tin. Nghe chị hỏi nè. Khi vò cặc, kêu tên chị vậy…Có sướng…Có bị ra không?
– Ra là cái gì?
– Ra là…là khí trong cặc em nó bắn, phun ra màu trắng nhờn nhờn đó.
– Ý, cái đó thì chưa. Nhưng sướng thì có. Em nhắm mắt lại, tưởng tượng em đang bú lồn chị, bóp vú chị, rồi chị kêu lên cho đụ. Rồi em đút cặc vô lồn chị nắc ầm ầm từ phía sau đít em nắc tới. Chị la vang trời rồi…
Nhàn bụm miệng anh, chị không muốn nghe nữa, vì anh thuật lại sao nó giống cảnh chị với cậu Tư đụ nhau ngoài nhà chứa rơm quá. Kiểu đụ mà chị thích nhất. Chị lại hỏi anh:
– Ở đây vắng vẻ. Em có muốn thử một lần cho biết không?
– Dạ, em muốn lắm mà chỉ sợ chị mét Ngoại, thì chết em.
– Chị mét hả? Bộ chị ngu sao mà đi mét với bà Ngoại.
– Mét cậu Tư.
– Nói bá xàm nà. Cậu Tư đâu có ăn thua gì với chị mà chị lại đi mét.
Lần đầu tiên trong đời, anh biết con người khi thèm đụ quá có thể nói dối. Cách đụ của hai người như vậy là tình cho nhau đã quá mặn mà khắn khít. Thế mà Nhàn chối phăng. Chối để anh yên lòng đụ chị.