Mồm Khôi thì bú lồn mà mắt thì luôn luôn nhìn từng phản ứng của cô giáo. Mắt tôi nhắm chặt, hai mày nhíu lại, đôi môi cắn chặt, hứng đỡ từng cơn khoái lạc sung sướng đang đổ oà trên miệng lồn. Khi lưỡi Khôi đâm nhẹ vào miệng lồn, tôi kéo mạnh chiếc gối của ghế sofa, tính xé toạt nó ra làm hai, mà không được vì lớp vải quá dày. Chịu đựng không nổi nữa, tôi đành xé toạt chiếc áo tôi đang mặc. Toạt một tiếng. Chiếc áo đã văng khỏi người tôi. Và tôi hoàn toàn trần truồng như nhộng.
Khôi thích quá. Chàng đã làm cho cô giáo tự thoát y để dâng hiến. Chỉ với độc có chiếc lưỡi thần kỳ, Khôi đã trọn vẹn là vị chúa tể của thân xác tôi đêm nay. Hai chân tôi quấn chặt lên lưng Khôi. Hai tay tôi ghì chặt không cho đầu Khôi nhúc nhích, rời khỏi địa đạo Củ Chi.
Ai nói đụ là tội lỗi kẻ đó đánh lừa thiên hạ, dối trá vời trời đất và phản trace với chính mình. Vì với đụ, người ta có thể làm tất cả, quên tất cả. Như chính tôi đang xoá bỏ biên cương thầy trò, và đang quên không còn biết mình là tên gì. Lưỡi người ta mà đâm vào lỗ lồn để ngoáy, để động đậ6, để kích thích toàn thể âm đạo thì cả giang san cũng sập đổ, tổ quốc cũng tiêu tan.
Khôi làm tôi càng yêu chàng say đắm hơn lên. Tôi nhỏ lại như tuổi 15, mà Khôi thì sồn sồn của tuổi 40 đầy kinh nghiệm trong trận đấu giữa đêm Giáng Sinh này. Các cánh quân của tôi tê liệt buông súng nằm xụi lơ để nhìn gót quân xâm lăng Khôi vào tung phá, hốt sạch vòng vàng châu báu. Hoàng hậu tôi phải rời ỏb ngai vàng, đích thân chạy ra rước kẻ thù vào cung cấm.