Tôi giật mình khi nghe cô bé nói nhlrng câu như một người lớn. Làm thế nào lúc mới có l0 tuổi mà em đã cho ảnh hết được? Tôi muốnbiếtđể hiểu thêm một khía cạnh mra ở người con gái mới lớn, nên hỏi tiếp:
– Đâu em có thể kể hết cuộc tình đầy thơ mộng của em với Duy Lam cho chị nghe được không? Chị cũng đã biết yêu, biết làm tình ở tuổi rất sớm, nhưng không quá sớm như em. Chắc là thích thú lắm phải không?
– Dạ, đúng ra, không có Lam chỉ vẽ thì em chỉ biết yêu trong tư tưởng. Đó, như em đã yêu những tài tử điện ảnh ngoại quốc thì làm gì có đụng tới xác thịt. Đằng này… những buổi chiều em qua nhà Lam… Em nhớ lần đầu tiên khi Lam cho em hộp bánh. Ảnh cầm tay em, nhìn vào đôi mắt em, hôn má em và nói:
– Thủy Tiên dễ thương quá. Trông gương mặt em đẹp nhưthiên thần. Bữa nào chắc anh sẽ vẽ mộtbức chân dung cho Thủy Tiên nhé !
Em gật đầu. Cái cầm tay đó của Lam đã “chuyền điện” qua người em. Em cảm xúc một nỗi sung sướng lâng lâng. Mặt em nóng bừng. Nhất là khi Lam đặt lên má em một nụ hôn thật dài.
Lam chỉ tấn công có chừng đó rồi anh dừng lại. Không biết anh vô tình hay cố ý. Nhưag sau buổi đó, về nhà em thơ thẩn nhưngười mấthồn. Khi cởi truồng tắm, em đã nằm trong bồn nước ấm thật lâu để nghĩ đến Lam, đến cái cầm tay, cái hôn phớt trên má. Lúc đó vú và lông em hoàn toàn chưa có gì cả. Mà bàn tay thơ ngây khi chạm vào bộ phận sinh dục, em đã biết cảm giác tê tái. Em biết nhấn mạnh cái mu lồn để nhắm mắt tận hưởng sự sung sướng mơ hồ, không tên, không hình dáng. Đúng là Lam đã vô tình chuyền qua em sự ước mơ thơ mộng. Vì trước
đó em vẫn tắm, vẫn kỳ cọ, nhưng chẳng bao giờ có cảm giác kỳ lạ như thế.