Biết bao ngày ngồi trong lớp học, Đoan Hạnh say sưa ngắm thầy Triệp thao thao giảng bài trên bục gỗ. Gương mặt thầy đẹp trai một cách nghệ sĩ với mái tóc xỏa hờ một bên. Da thầy trắng, người cao, giọng nói ấm. Tất cả đã làm mê mẩn cô học trò Đoan Hạnh 16 tuổi. Lại thêm, Đoan Hạnh biết rằng có rất nhiều nữ sinh khác cũng sẵn sàng chiếm cho được thầy Triệp để hãnh diện.
Thầy Triệp có nhìn Đoan Hạnh nhiều lần trong lớp cũng như trong giờ chơi. Mà tuyệt nhiên thầy chẳng có mở một lời nào. Triệp có cái tính nhút nhát cố hữu như thế. Đâu có ngờ chính các nàng tiên ở trường cũng đã mê chàng vì tính tình đó. Như Ngọc chẳng hạn. Ngọc đã liều lĩnh đọc cuốn Ái Tình Bửu Giám để cho thầy Triệp bắt tại trận. Cuốn sách đã như một bức thư tình, đã như lời mời gọi. Có thế
Triệp mới dám đưa người về gác trọ để đụ cô học trò yêu quí.
Hôm nay, ngoài phố, Đoan Hạnh cũng đã tấn công thầy Triệp. Nếu không, giờ đây trên chiếc giường kia đâu có cảnh tình tự diễn ra như thế. Triệp rút ra, gắn môi vào hôn nồng nàn trên đôi môi đỏ như son của Đoan Hạnh một lúc. Rồi chàng đặt Đoan Hạnh nằm ngửa ra, và hôn lên đôi vú đẹp như thiên thần. Bàn tay Triệp đưa xuống thoa lồn Hạnh. Hai chân Hạnh tự động dang rộng ra. Tôi thấy ngón tay Triệp chà nhè nhẹ dọc hai mép lồn của Đoan Hạnh. Nước lồn ứa ra loang loáng. Đầu ngón tay Triệp lại ngoáy nhẹ nơi miệng lồn. Đoan Hạnh co một chân lại la lớn:
– Anh Triệp anh đang làm gì ở đó! Anh muốn em chết phải không? Chỗ đó dành cho cặc anh đút vào. Không phải ngón tay! Em muốn máu trinh của em bữa nay đổ ra để đổi lấy thân người anh nằm trọn trên em. Em chấp nhận hếtdù đau đớn, dù thất trinh, em không màn. Phải dành cửa ngỏ đó cho con cặc yêu quý của em. Nói vậy anh có hiểu gì không hả anh Triệp yêu quý của em?
– Nghĩa là…
– Nghĩa là anh nàm lên người em ngay tức khắc.Em không thể đợi lâu hơn nữa được. Cả buổi sáng lanh quanh trong thành phố. Cả chuỗi ngày dài dằng dặc từ tuổi 15 đến hôm nay. Anh có nghe em không, anh yêu?