VN88 VN88

Cô giáo mai dâm truyện dài rất phê – Truyện 18+

Những ngón tay Khánh có nhúc nhích nhưng như chỉ để thăm dò một cách tội tình. Chàng đang vờn miếng mỡ trước miệng một con mèo đói trăm năm. Nếu bảo là dâm, tôi chỉ có thể dâm với chàng. Nếu bảo tôi thèm, vâng, tôi cũng chỉ thèm có da thịt Khánh mà thôi. Tôi nghe một ngón tay Khánh lướt nhẹ lên xuống giữa hai mép lồn. Người tôi rung mạnh như lên cơn sốt.

Bây giờ thì tôi không còn biết thẹn nữa. Tôi tự thấy mình như phải đơn phương xông xáo, tìm tới, mặc kệ Khánh có bằng lòng hay không. Cũng làbàn tay, mà sao bàn tay Khánh như có điện, truyền sang tôi những rung cảm rạt rào, tuyệt diệu. Rồi cũng lại chính tôi, nhổm đít lên, tuột nhẹ chiếc quần dài và cả quần lót cùn gmột lúc. Bây giờ, Khánh đã tận mắt nhìn toàn bộ lông lồn dày đen của tôi. Tôi cuồng điên lên, và tự nhủ:
– Nhiều lắm, thì Khánh khinh khi tôi là cùng, còn hơn tôi phải nhịn thèm và không thoả mãn ý định dâng hiến cho Khánh, dù chỉ một lần.

Nhưng may quá, Khánh đã áp trọn khuôn mặt chàng lên vùng lông đen rậm của tôi mà hôn, trong khi hai chân tôi tuột dần cho cái quần rơi hẳn xuống đất.
– Anh định vẫn mặc quân phục như thế này để yêu em à?

Tôi dằn từng tiếng như hỏi Khánh như thách thức. Đột nhiên, chàng đứng thẳng dậy, nhìn tôi nằm sóng soải, tênh hênh trên giường gần như loã thể chờ đợi. Gương mặt Khánh, hiện lên một nỗi đam mê, một chút si tình, lẫn một chút nhân từ đạo đức. Cái đạo đức như chàng là chồng của tôi rồi chứ không phải là nhân tình. Chàng đang xây bao mộng đẹp cho cả hai. Chàng muốn lần đầu tiên hai đứa chúng tôi cho nhau phải là một đêm tân hôn. Mà như chàng đã nói: “May ra anh bị thương, mình mới thành vợ chồng.” Còn rủi ro, anh trở thành tử sĩ thì đêm tân hôn chẳng bao giờ có. Thấy Khánh vẫn đứng thừ người ra để bị dằn vặt, tôi chịu không được, nên nói:
– Anh gàn lắm! Có cái gì trong cuộc chiến tranh gớm ghiếc này bảo đảm tụi mình sẽ trở thành vợ chồng? Anh không dám nhận những gì em đang cho anh? Anh ngu lắm! Sao mình không là vợ chồng trước khi anh trở thành thương binh, hoặc tử sĩ? Cái gì cũng có thể xảy ra trong thành phố này giống hệt ngoài chiến trường. Nghĩa là ngày mai, đang dạy trong lớp, em cũng có thể tắt thở trước anh vì quả đạn pháo kích của đám người cuồng tính rót vào từ Nhà Bè, Gò Vấp… Một trong hai đứa không còn thì cuộc tình này của hai chúng mình cũng mất.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.