Tám khóc thật lâu, tôi vừa dỗ vừa hun để Tám lần lần bớt sợ. Tôi òn ỉ Tám : trời ơi ! tui có thương mới cất công liều lĩnh, chớ không ai hơi đâu mà lăn xả cho mệt như vầy. Tui biết Tám cũng ưng, tránh né làm gì, tui sướng, Tám cũng sướng, hai đứa bù sớt cho nhau.Tám lụng bụng than : sướng, sướng mụ nội tui. Người ta đeo nhau có nơi có chốn, có khắc có giờ, còn ông bạ đâu xâu đó, ông làm mửng này có ngày tụi nhỏ nó thấy, tui còn mặt mũi nào làm việc ở đây.Tôi tỏ vẻ nhận lỗi nhưng hai tay vẫn vần vò cặp vú Tám không ngưng. Tám đã nằm im dường như bỏ thí bỏ càn cho quạ, cho diều nó tha, nó rỉa gì vậy. Tôi hết hun ở sau cổ Tám lại hun ở dưới gáy và thổi phù phù vô chân tóc làm Tám nhột co người. Tôi vê hai đầu vú mềm dịu và xe xe cho nó mau nở dưới các ngón tay.Nghe chừng Tám đã ngoan ngoan, tôi kè vô tai Tám ca cẩm : Tám biết sao tui mê Tám hun. Tám vùng vằng nạt : dẹp, đừng rỉ rả kêu mê mẩn gì nữa, tui sợ thấy bà mà còn nheo nhéo yêu với thương. Tôi tiếp tục khen Tám : anh chơi Tám 2 lần, một lần tối thui và một lần sáng tỏ, anh nói thiệt nhìn cái *** Tám anh chịu hết nủi.Tám xô nhẹ tôi một cái mắng : nói bầy hầy, chơi mà còn chú ý dòm *** người ta để chê với khen. Thì nó cũng giống mọi người khác, mấy cha cốt có cái lỗ đút vô, chứ xấu đẹp chỗ nào. Tôi tán vô hết nước : ý, Tám nói vậy sao được. *** Tám nó bót, đụ vô nó mút mút đầu cu anh làm anh sướng rạo rực. Vú Tám lại to, anh nắc mà bóp thêm thì trên êm dưới nút đã quá ể.Tám gạt phăng đi : thui, tui lạy ông, đừng cho tui uống nước đường nữa. Tui đang rầu thúi ruột nè. Tôi căn văn nguyên do, Tám nói : cha nắc tui liên chi hồ điệp, tui lo có bầu thì chết tía. Tôi bật lên cười hích hích, Tám cáu hỏi : chớ sao ông lại cười, bộ tui nói hổng đúng sao.Tôi càng cười như điên, cười bắt nôn nên Tám xìu đeo. Thấy tội tội nên tôi mới nhỏ nhẻ để Tám yên tâm : em đừng lo, nói thiệt, tui có đụ em năm này sang tháng nọ thì em cũng hổng chửa đâu mà ngại.Tám có vẻ chưng hửng nên ánh mắt nhìn tôi sáng quắc. Tôi cố giảng giải thêm : anh triệt sản rùi, chớ còn không em nghĩ tui nắc hà rầm bà xã sanh tù tì tú tí chịu gì thấu. Và để Tám có hứng, tôi liên miên hát thêm : Tám biết hun, mấy ông triệt sản chơi dữ lắm, hình như họ hết sợ bỏ bầu tùm lum nên muốn nắc lia. Hồi tui làm, mấy ông thầy đã dí dỏm nói : từ nay gặp ai chơi xả láng nhé, khỏi sợ họ đem con tới giao.Tám đấm thùm thụp vào cánh tay tôi kêu : dzô dziên ! có vậy mà cũng khoe. Rồi như Tám hiểu ra, Tám càu nhàu : hèn chi cha thấy tui là mắt sáng rực, chỗ nào cũng khoèo. Tuy vậy Tám vẫn chưa hoàn toàn tin, Tám thử nhứ tôi : cha bày đặt nói cho tui yên chí, để cha gặp đâu lôi đè xuống ăn thịt chớ gì.Tôi lại phải đem hết sách vở ra kể cho Tám : tui nói thiệt, tại tui đụ Tám sướng quá nên Tám hổng để ý, chớ cái thứ nước tui trút vô *** Tám nó chỉ là chất nhờn thui, có con lăng quăng nào đâu mà sợ nó chun vô tử cung mang bầu. Và chưa chi tôi đã liến thoắng : để chút nữa tui đụ rồi Tám nghiền ngẫm coi có đúng vậy hun.Tám hứ hứ, cằn nhằn : ai đồng ý đâu mà gạ gẫm. Tôi phải hun Tám mấy cái sau gáy và buông nhỏ : tội tui mà, Tám. Cho anh chơi cái đi, chớ để nứng cặc làm sao anh ngủ. Tám cựa mình, hai vú bị tôi bóp lều vều, con cu tôi xỉa rần rần vô đít Tám. Chị nàng âm ư mà la : người đâu lúc nào cũng cứng ngắc, lãng nhách, bộ ăn rùi có bấy nhiêu sao.Tôi năn nỉ : Tám đừng mắc mỏ với tui. Suốt ngày tui bị ám ảnh cái *** Tám, vô lớp thì mong mau hết giờ để dzìa nhìn Tám cho đã. Tám nào đã chịu thua : nói tầm xàm, tui bận quần bận áo chớ có để truồng đâu mà ông kêu nhìn cho đã. Tôi nói trây : cần gì ở truồng, đụ Tám một lần, giờ nhắm mắt tui cũng thấy rõ cái *** Tám ra sao, chớ đừng nói phải lột ra mới biết. Một hai, Tám kêu rên : cha ơi là cha, cha trây quá đi. Tôi măn vú Tám và gạ gạ : để anh lật Tám qua rồi mình đụ nhau nghe. Tám khua rung hai vai, nhưng người lại mềm lả cho tôi đằn ngửa. Tôi nhổm ngồi lên và bò dài lên người Tám mà lần tay lột bỏ hai lớp quần của Tám, trong khi miệng tôi đã nút chụt chụt một bên vú Tám. Giờ thì Tám êm re, ngoan và rúc vào ngực tôi vẻ chịu đựng. Tôi bú vú Tám vài cái lại hun bừa lên mặt, má, mi mắt làm Tám lâng lâng.Tôi đè Tám, xốc hai giò Tám lên và nhử : em lột quần anh ra đi. Tám lơ đãng làm, tôi phụ đạp cho mau rớt. Tôi trườn lên, khúc thịt xât xừ của tôi vẽ loàng ngoằn nơi háng Tám làm Tám lụp chụp.Tôi nhìn sâu vào mắt Tám, ánh lân tinh sáng rực thèm thuồng. Tôi cúi sát xuống lè nhè : anh đụ em nghe. Tôi thấy đầu Tám gục gặc, tôi vui làm sao. Tôi mò khiêng nạnh một giò Tám lên, đai vô hông tôi và tôi từ từ ấn con cu cứng ngắc vô cái phần nóng hổi của háng Tám.Tôi thấy Tám có vẻ băn khoăn và nín thở. Tôi hỏi khẽ : bộ em sợ hả. Tám nói nhẹ như hơi sương : em còn bị ám ảnh, nhưng em bớt sợ rùi. Tôi thương qúa nên hun chằm chằm lên hai vú Tám và lết đưa đầu cu vô cái chỗ nó cần chun vô. Tám lè è xê dịch để giúp tôi nhắm đúng vị trí, rồi tám kên người khi tôi giúi mạnh vào.Chỉ nghe một tiếng ót, cái hang sâu thun thút đã ngoạm nhanh khúc gân lôi tuột vào bụm chặt lại. Tôi nghe cái sướng âm ỉ chạy dài suốt từ gốc ra tận ngọn, còn Tám thì thở hắt ra và doãi cái chưn trên cao reo nho nhỏ : xong rồi, vô được rồi.Tôi rướn mình ấn sâu chặt chịa vào trong người Tám thì co tay lôi cái đùi Tám đang gác dựa vô thành vách sát quặp vô hông tôi, rồi tôi nắc cành cành. Tám cũng lúc lắc người, xô đẩy tới lui phụ tôi để hai đứa đụ hả hê. Trong bóng tối, tôi nhìn lấp loáng hai vú Tám trắng hườm hườm rung rung mà thấy đã.Tôi chộp lấy hai vú, riết róng xóc cái giò Tám lẩy bẩy mà nắc hết hơi. Tám cũng sướng nên kên mình lên đón nhận. Tôi măn một vú còn một tay thì co lôi bờ vai Tám để đâm được sâu và mạnh. Tám bầm dập oằn oèo nhưng lại khoái, nhoe nhẻo hỏi tôi : ông mắc chứng gì mà sao đòi đụ miết vậy. Coi chừng đó cũng là bịnh nghen, liệu coi cần đi hỏi bác sĩ để lậm hết gỡ được.Tôi thong dong vừa nắc vừa hổn hển nói với Tám : chỉ riêng có Tám tui mới ham nắc, chớ ở nhà nhiều khi đâu có lia chia. Tám háy tôi một cái : ở đó mà ông nhịn, ông làm bả bèo nhèo hết trơn, nên quen mui, xa bả chịu hổng nổi. Ông đụ mà như cha ghiền, mới nắc hồi trưa giờ đã đòi nắc nữa. Kiểu này chắc *** tui chưa kịp co thì ông đã nông nữa, miệng toét hoét coi kỳ cục.Tôi bắt cười, nhưng lại phân trần : bị *** Tám ngon quá, hổng đụ cũng uổng. Tám nghĩ coi, bắt nó nhịn khan, bộ đêm đêm Tám hổng thấy nứng sao. Tám vẹo cổ khi tôi co ghì nắc một hơi chừng chục cái, giò Tám cà uây cà uây, nhỏng nhảnh như cánh cung. Tám hí hứ bắt bẻ : ông thì có bi nhiu nói hoài, một hai *** tui ngon, *** tui béo, làm như các bà, các cô khác bỏ đi hết trơn.Tôi gân cổ cãi tới nơi : chớ sao ! bộ Tám tưởng bạ *** nào tui cũng đụ hay sao. Nói thiệt, bữa thấy Tám ngồi để *** là tui muốn đè chơi Tám ngay tại chỗ liền, ngặt cái tui sợ người ta dòm thấy. Cho nên tui phải đổ lì mới đụ được Tám sau đó. Còn bây giờ thì khỏi nói, tui đụ Tám dzầy chớ nghỉ chừng ba phút là tui có thể đụ Tám tiếp theo.Tám gạt phăng ra : cha ơi là cha ! đụ một cái tui muốn lè lưỡi, còn đòi đụ thiếm xực, bộ cha muốn tui thức cả đêm cho cha đụ sao mà. Và Tám hối tôi : đụ đại đụ đến đi rồi dzìa cho tui ngủ. Mai tui còn làm công chiện suốt ngày. Tôi kéo luôn hai giò Tám cặp vô hông tôi và tôi uốn cong người Tám mà nắc chầm dầm.Tám ọp ẹp như cỗ xe bị đùn vô chỗ lội. Tôi bíu lấy hai vai Tám giở hổng phần mông Tám lên mà cưa đẽo hung hăng. Tám nhún nha nhún nhảy, hai vú đánh lào xào, Tám ưỡn háng lên cho cặc tôi đâm vùi trèo trẹo. Tám vặn tréo người tựa như đòn bánh tét chờ được người bóc ra cắn một miếng. Tôi trợn trừng mắt giập Tám băng băng. Tám rên nho nhỏ : đã quá, đã quá. Tôi cắn lấy môi vừa co Tám vô vừa nắc liên hồi. Tám kêu rỉ ra : nứng, nứng, cái *** nứng quá. Tôi nghe mà sướng lỗ nhĩ, tôi càng giữ hai giò Tám mà đụ chẳng kể tới đâu. Hai vú Tám càng quậy thất kinh, trong bóng tối chúng như vữa ra chảy tồ tồ làm tôi cũng phải kêu : đụ Tám đã dữ. Tám tru tréo nho nhỏ : sao chơi sướng dzị. Và Tám bung hai giò ra cho háng cọ oàm oạp vô cu tôi, mấy lần tôi tưởng muốn bắn khí rào rào vô *** Tám mà may bưng lại kịp.Tám lúc lắc mất điểm tựa nên lao chao nổi lình phình trên không. Tôi phải kềm để Tám không bị lật gọng và đụ Tám thiệt tới. Tôi nắc một hồi nữa thì Tám ú ớ, hai tay quơ quơ và kêu ron rỏn : tui tới, tui tới, nắc mạnh dzô, nắc đi, nắc đi. Tám phình người lên gân và tôi đụ phành phành, mau cật lực.Tám kêu rối rít : đụ đi, đụ nữa đi, đừng làm tui cụt hứng. Tui banh *** ra cho ông nắc, nắc sâu, nắc mạnh cho tui, bể đâu tui chịu, nứng quá, đã quá, sướng quá. Tôi đâm ù cả tai và phải tập trung hết sức lực để đụ Tám vừa lòng.Tám bẻ người, lập là và vắt vẻo lật qua lật lại, cái *** Tám mút miết con cu tôi. Tôi cũng thấy cơn mưa sắp đổ ập tới. Tôi lưu ý Tám : anh nắc nghe, dạng *** ra, anh làm cho em sướng. Tám thở phì phì, căng cả người, tôi đụ hằng mấy chục cái và thở hộc ra. Tám cố gồng người đeo cứng khi thấy tôi gầm gừ buông cho súng nổ tự do trong *** Tám.Tôi ngưng vì hết hơi, nhưng Tám vẫn quăng quật để *** mút tận cùng cu tôi mới đã. Tôi nghe hai mu *** Tám bóp thắt con cu tôi, suốt từ đáy ra tới đầu, tôi rực lên vì khí bị nặn đến giọt cuối. Tôi kêu bá vơ : mệt quá, chơi cú này quá đã. Tám chọc tôi : vậy mà gáy, đòi đụ cái nữa. Tôi lào khào đáp : chờ đó, đừng chối. Tám phải vội đính chánh : nói chơi chút mà cũng giận.Tôi kềm thả Tám từ từ xuống đi văng. Tám thở phào ra, tôi định rút cu thì Tám nói : anh cứ cắm trong đó mà nằm nghỉ cho đỡ mệt. Em cũng muốn hưởng thêm sự chặt chịa cho *** em đỡ bực rực.Tôi muốn hoa cả mắt. Thấy hai vú Tám nhấp nhoáng rộn lên trong bóng đêm, tôi măn măn để tìm chút bằng an sau khi chộn rộn vì mới đụ. Tám nhìn tôi xe xe đầu vú thì nép vô, rúc rich giỡn với tôi : đụ mệt xà lai mà còn mò dzú. Tôi vê vê hai núm vú Tám và lèng èng đòi bú.Tám lắc lắc đầu nhưng cũng chiều. Tôi lổn nhổn bò nhích lên và há miệng tợp một bên vú Tám nút nút. Tay tôi măn cái núm vú khác làm Tám xun xoe ngoan ngoãn. Tôi nhay nhay, cắn và kéo lôi núm vú Tám ra, trong khi các ngón tay rà rà để cái đầu vú chưa được bú cũng vón cứng lại cho khỏi tị nạnh.Trong tối, mắt Tám sáng long lanh. Tôi xe cái núm vú và liếm nút thì Tám kêu : anh nút em nhột quá. Tôi hạnh phúc vô cùng. Rồi tôi cũng kéo cu ra khi thấy Tám đã bớt nôn. Tôi nghịch cà cà con cu lên khắp bụng Tám làm chất nhờn vẽ nguệch ngoạc đủ chuyện. Tám càm ràm : cha phá chịu hổng thấu. Chưa ôm thì trật áo, trật áo rùi thì bóp dzú, bóp dzú lại măn ***, đè ra đụ giờ lại vẽ bậy. Tôi cười muốn phun nước miếng ra, phải bụm miệng lại cho Tám khỏi gớm.Tôi hun hít Tám, thè lưỡi liếm lên vú Tám mà nói xà lơ : cưng mà, có cưng mới phá em chớ. Em cho đụ thì cũng cho anh giỡn mới vui, tiếc gì mà em càm ràm. Tám bẽn lẽn xàng xẩy : em đâu có cấm, nhưng vẽ đầy bụng dơ quá. Nói rồi Tám quơ cái sịp mà lau lia lịa chỗ bụng.Tôi còn nằm ườn ra đó thì Tám năn nỉ : thôi đụ xong, hết nứng rùi, anh dzìa cho em ngủ chút. Em đã quá, rêm mình hết trơn, giờ mà đụ cái nữa chắc em lết hết nủi. Tôi cười khà khà.Buổi sáng thức dậy, thấy cảnh nhà im im vắng lặng, tôi có vẻ ngạc nhiên. Đủng đỉnh ngồi lên, mò vô bếp, chỉ thấy mình Tám ở đó. Hỏi tin mới biết cả nhà kéo nhau đi Vũng Tàu vì lễ nghỉ mấy bữa liền. Tôi hỏi sao Tám không đi, Tám nói còn tôi chàng ràng một mình, phải lo cơm nước, hổng lẽ đi nữa bắt tôi nhịn.Tôi mừng khấp khởi vì nghe nói mấy nhỏ cùng theo gia đình để ra đó lo mọi việc cho cả nhà thảnh thơi tắm biển, ăn chơi. Tôi thưởng ngay cho Tám một cái hôn, dù chỉ còn hai đứa, Tám cũng ra điều mắc cỡ. Tôi tấn Tám vô vách, hun chí chát lên môi Tám, chị nàng vùng giẫy cho có lệ rồi im thin thít.Tôi lách lưỡi chị nàng ra mà nút te te, lấy lưỡi chà lên bề mặt răng làm Tám tê tê xửng vửng. Tôi la lết liếm lấy lợi răng Tám và khua đùng đùng trong miệng làm Tám nức lên từng hồi ngóp ngóp thở. Tôi hun đè choẹt mặt Tám ra làm Tám chới với lim dim. Trong khi Tám lơ tơ mơ thì hai tay tôi đã mò vô dưới áo Tám mà bốc hốt cho đã. Tôi hơi sững khi thấy Tám hổng mặc nịt ngực.Tôi hỏi lý do, Tám nói mờ ớ : có mình tui ở nhà, trước sau gì ông cũng đè ăn thịt thì trèo đèo bận chi để phải cởi cũng dzị thui. Tôi xem ra Tám rành sáu câu nên càng hun để thưởng cho cái tài ứng biến của Tám. Tôi mò măn hai vú Tám, lình phình như hai cục bột, tôi bóp và vê hai đầu vú Tám làm chúng sưng cứng lên.Tôi nghiệm ra hồi này hai vú Tám như hơi bự, tôi lí lắc hỏi : sao nó nở như bánh bèo dzị. Tám cười khục khục : ông bóp nó thè lè thì bột thiu cũng nổi chớ đừng nói là vú vốn bằng da bằng thịt. Tôi khoái chí, quáng quàng lật áo Tám lên mà bưng bợ, hít hửi, liếm bú hai bên vú Tám.Tám kêu ro re và áp chặt ngực vô khoảng mặt và miệng tôi. Tôi bú lôi các đầu vú cùng tha tha nước miếng thấm đều lên khắp quầng và hạt làm cả hai trở nên bóng lưỡng và ô giề bọng bọt. Tám run cả người, nhưng ẩn nhẫn để tôi thả sức làm Tám khoái. Tôi cảm thấy thương Tám biết bao. Đúng là dịp may hiếm có, hổng dè lần này về học lại được thừa hưởng cơ hội ngoài sức tưởng tượng.Tôi đề nghị Tám khỏi lo cơm nước gì hết để hai đứa mặc sức úm nhau. Tám có vẻ trách nhưng lại nói nhẹ nhàng : cha chỉ mong có bi nhiu, hở cả nhà đi đâu là bắt đầu bắt xâu tui tới đó. Tôi làm ra vẻ phụng phịu nên Tám phải vội nói chữa : mới đụng chút xíu đã muốn giận, đàn ông chi mà dễ hờn.Tôi bỗng nảy ý nghĩ trong đầu nhân dịp này mà không tận dụng thì uổng phí biết bao. Nhưng tôi vẫn ngại là Tám sẽ phản đối nên còn lựng khựng chưa nói. Tám bỗng thấy tôi lì lì thì càng tin tôi hờn mát nên xun xoe làm thân : em nói thế thui, chớ hai đứa ăn gì hổng được, lách cách nấu chi cho tốn thì giờ.Tôi mừng húm nên ghé sát vào tai Tám nói lửng lơ : nhà còn hai đứa, tụi mình lột hết ra cho thoải mái. Tám hứ một cái nghe dễ ghét, nhưng khi tôi cầm hai vạt áo từ từ tách từng hạt nút bấm thì Tám đứng yên hổng chống cự. Tôi cởi xong áo thì tần mần gạ cởi luôn quần ra. Tám chẳng ra ừ, cũng chẳng ra không, mà tôi nắm lôi thì Tám từ từ nhấc chưn cho tôi gỡ.Tôi lột Tám hoàn toàn như nhộng rồi, mới nghe Tám thỏ thẻ : chớ ông bày hàng tui ra, còn ông giữ nguyên bộ vậy sao. Tôi tủm tỉm cười và hỏi ngược lại : giờ Tám muốn tui tự cởi hay để Tám làm chuyện đó. Tám ngoan ngoãn như một bà vợ săn sóc chồng, lần lượt giúp tôi mà còn nói đành hanh : cha thiệt cắc cớ, quen ăn hiếp nên thứ gì cũng trịch thượng.Tám lột áo tôi xong thì lom khom để kéo quần tôi ra nữa. Nhân Tám kề rề cạnh bên, tôi vói đà tay măn măn vú Tám và buông lơi mình để Tám lột bỏ phần dưới. Thằng cu con được Tám giúp cho tự do thì đùng đùng giương thao láo mắt ra như thách đó. Tám cũng nhìn trân nó mà phê phán : coi bộ nó chun ra chun vô cũng nở dữ.Tôi chúm chím cười. Tám vẫn còn nửa dáng ngồi, nửa dáng nhảy xổm ở khoảng chưn tôi, tiện đà tôi vít lấy đầu Tám vô phía háng mà nói nhử : sẵn em hun thưởng nó một cái, cho nó được khen thấy vui. Tám chẳng nề hà làm ngay, nhưng thay vì chỉ áp mũi vào hun thì Tám lại hứng ngửa bàn tay đặt khúc gân của tôi mà đồng thời đưa dần tới phía mũi.Tôi lẳng lặng coi thử Tám định thế nào. Thấy Tám âu yếm lăn tròn một bên má và giặm bằng những cái va chạm vào mũi, vào môi làm tôi háo hức. Tám còn đùa nói thỏ thẻ như đang chuyện trò với đứa em : mày phải ngoan nghe chưa, đừng phá chị mà bị đánh đòn. Mày hành chị xấc bấc xang bang, chị chưa rầy là may, mày đừng tưởng vậy là bở.Tôi im theo dõi hai chị em răn bảo nhau muốn ré lên cười. Song Tám đã vội nhấn cái đầu rùa vào chót mũi, di đi di lại làm tôi bắt nhột nhột. Tôi còn đang hoang mang thì Tám lại xê dịch cái phần dễ cảm ấy đưa ngang đưa lại trên môi và thỉnh thoảng he hé miệng dùng lưỡi chấm chấm lên làm tôi nhảy nhổm.Bất giác tôi chụp lấy phía sau đầu tóc Tám mà giúi khúc thịt bắt đầu cứng. Tám cố xoay mặt tránh, tôi càng ấn giữ để Tám hết xoay trở. Tôi tự động ấn nhịp mông làm cái đầu cu đâm chằm dầm vô miệng Tám. Chị nàng có vẻ quạu quạu, cố hất đẩy ra, tôi đã nổi cơn nên túm lấy tóc Tám ghịt mà húc bịch bịch.Bất đắc dĩ, Tám phải chịu để cái đầu rùa đâm thùm thụp vào mồm. Tôi nhảy đực mấy lần xem ra chẳng được chút chi nên nản buông đầu tóc Tám ra, bấy giờ Tám lại nhũn nhẵn hỏi : bộ không đã hả. Tôi nhăn tựa cái bị rách, cau có như chưa bao giờ bất mãn và cau có như thế.Nhìn tôi sùng sùng, Tám phải lè nhè giải thích : ai quen làm chiện đó hồi nào mà ép, đừng cắc cớ bắt tui làm điều mà tui hổng ưng. Tôi xem ra Tám lờ mờ đoán được ý tôi và nhận ra Tám có lý nên cũng không cố ép. Tôi nghĩ Tám phải được luyện dần dần cho quen rồi mới bắt buộc được.Thế nên tôi lại trở thành vui vẻ ngay. Tôi chống chế : tại Tám khi không chà lết, lăn xe nó làm tui nổi hứng bất tử, giờ hiểu ra Tám hổng ưng thì thôi. Tám le te sợ tui giận nên vả lả : đừng ép em, còn anh muốn gì em cũng chịu hết. Tôi chăm chăm nhìn hai bầu vú Tám rung rung khi Tám vung hai tay. Chúng giống hai cái rổ bị người ta dùng xàng xẩy làm hạt đậu nhảy vung thiên lên.Tôi e hèm đưa ra một ý kiến : Tám sợ ngậm vô miệng dơ thì giờ Tám đồng ý cho tui nắc vô giữa hai vú để nó đỡ ghiền một chút có được không ? Tám ngước nhìn tôi đắn đo một chặp ngắn rồi gật đầu : được, tui cắn răng để anh thử, cho anh vui, để anh cằn nhằn nghe nhức óc quá.Nói rồi, Tám đưa hai tay nưng dưới lườn cặp vú tựa dâng khay đồ tiến cử lên đấng quân vương mà đủng đỉnh trêu tôi : này đây, em xin dâng nhà dzua, xin ngài ngự đi cho. Tôi phớn phở ngập tràn, nhìn châu châu vô cặp bánh dầy của Tám.Tám quì dưới sàn theo kiểu nhảy xổm, một chân xếp., một chân dựng nên xem ra không được vững vàng. Còn tôi đứng ển người ra xem cũng không mấy thoải mái, cho nên sau khi vừa nắc thử mấy cái, cả hai đều lao chao muốn ngả. Tám lụng khụng ngửa bệt ra phía sau, còn tôi giúi giụi nhào ra trước.Tôi phải chỉ vẽ cho Tám nằm lên đi văng, cổ đặt ở cạnh, đầu hơi ngửa ra và tôi đứng quay đầu ngược lại phía chân Tám, kéo lôi điều chỉnh để hai vú Tám vừa tầm với chiều dọc của cu tôi và tôi nhắc Tám co hai tay bụm đôi vú lại. Tôi len nhét khúc gân vào giữa hai vú Tám, hích vài cái cho trơn khớp và bắt đầu nắc hùi hụi.Tám ngửa cổ nhìn lên vẻ lơ đãng, nhưng hai mắt không chớp, xem chừng không thấy hài lòng. Tôi đang lên cơn nên cũng chẳng quan tâm mà chỉ lo giúi con cu cho thỏa với ý thèm đang nôn nao trong đầu. Tám bất đắc dĩ ôm bầu vú cho tôi nắc vì có lẽ thấy lạ lẫm kỳ cục.Thằng cu con của tôi bị sớ thịt dầy của vú Tám ép nên cái đầu nấm thụt ra thụt vô xoành xoạch, lớp da qui đầu bị đẩy trật tới trật lui như cổ rùa thò thụt, tôi khoái chí nên chống hai tay lên cặp đùi trần của Tám mà húc mau mau. Tám thấy tôi hăng thì nhẫn nại chịu, song miệng lầu bầu than : đàn ông có nhiều thứ đòi hỏi chơi kỳ cục, nắc dzú sướng ích gì mà cũng thích. Tôi nắc vẫn nắc, song cũng nói cho Tám hiểu : các bà thấy gì cũng kêu là kỳ, nhưng tụi tui mà không nghĩ ra mấy món ăn chơi này thì khi mấy bà chửa đẻ, hổng lẽ bắt tụi tui nhịn. Muốn tụi tui đừng léng phéng đi chơi đĩ thì các bà ráng chiều cho cơn nứng của tụi này. Chơi dzú là hiền lành đó, chớ còn chơi mông đít, chơi kẽ mông hay đụ lỗ đít nữa cà.Tám nghe tôi kể mà nhăn mặt. Tôi chúi người xuống cho con cu ăn dọc theo lườn vú mà nắc ắc ê. Bởi mặt tôi sát gần phía ***, hơi thơm từ đó thoát ra làm tôi lao đao dữ. Tôi đè vội hai đùi Tám khen rối rít : ui, thơm, thơm chi lạ. Rồi quáng quàng tôi banh hai mu *** Tám ra mà nhìn ngây vô cái lỗ lởm chởm lông đen nhánh với cục thịt đỏ lòm lòm nổi cộm.Tám la chói lói : nắc dzú còn banh chi cục nợ ra hổng biết. Có nhiu đó, nhìn tới nhìn lui hoài có khác lạ chi mà cũng bẹt nó ra. Tôi lại phải một phen cắt nghĩa cho Tám : ui, hổng biết thì đừng nói vô, tui nắc dzú nhưng nó tị nạnh nè. Tui banh ra, nó thè lưỡi nhát và chọc quê tui, bà nằm ngửa thấy gì đâu mà có ý kiến.Tám bật cười nắc nẻ nói : tui chịu thua mấy cha, hèn chi mấy bà dzợ đều ngán mấy cha tổ chảng. Mấy cha đục, mấy cha dùi, mấy cha đâm, mấy cha xủi, còn banh, còn bợ, còn bét, còn be, người ngợm mấy bà xộc xệch cũng vì mấy cha quậy.Tôi nổi chứng ngang, đang nắc dzú cũng cố nhoài người nằm rạp xuống để hun *** Tám cho được. Tôi đẩy Tám ọp ẹp xoay vần vần, bởi tôi tham lam thứ gì cũng muốn. Tám trẹo cả người chiều theo ý muốn tôi, lục xục nhưng không nhăn nhó. Tôi hun đã đời thì bị ám ảnh bởi cái mùi thơm tho thoang thoảng mà nút nút từng hồi lên cái chỗ nhạy cảm của chị nàng.Tôi liếm láp một lúc, thấy hai tay Tám buông lơi, chắc là Tám bị nhột nên không giữ chặt hai vú như trước. Tôi cũng đang chú tâm vào việc bú nút nên cũng không thiết đòi hỏi Tám chặt chẽ, miễn là thằng cu con húc được vào đâu cứ húc. Tám cũng mỏi nhừ cổ nên tự động tụt thế nắm để đầu không bị ngửa ra mà nằm hẳn lên đi văng.Thấy thằng cu con của tôi giúi giụi đâm xiên đâm ngang lần xần trước mắt, Tám sợ nó liều lĩnh chúi đầu vô mặt nên hai tay Tám vội bụm lấy nó kìm giữ không cho nó tự do phóng túng. Nào dè đó là cách làm tôi nhợn rộn lên. Tôi yên chí quậy phá chỗ háng Tám triền miên, ngược lại Tám cũng xê dịch để thằng khỉ gió đừng đâm nhoáng đâm nhoàng vào má, mũi.Tôi húp sụp soạt một hồi thì Tám bụm chặt thêm khúc thịt thừa của tôi mà rền rĩ. Tôi lôi hai giò Tám lên để húp được sâu thì Tám cũng nhanh nhẩu chà cái đầu nấm của tôi lên thịt da Tám. Tôi cồn cào cả lên, hơi nóng tỏa bừng bừng, tôi ghịt hai đùi Tám mà châm chích miệng vào cái phần sâu nhất của Tám gây cho Tám quíu xà lai.