Tám trề môi ra càu nhàu : lãng nhách, đúng là đồ điên, ghen với cả nước. Tôi chàng ràng ló ra trước, lận ra sau, Tám la nhong nhỏng : thôi đi, đừng làm đèn cù, nhức mắt quá. Cha xàng xê để nghía vú tôi chớ làm bộ lăng xăng chi .Tôi thiệt lòng hỏi Tám : em ăn gì chút đỉnh để anh chạy đi mua. Dè đâu Tám hờn mát : ông cho tui ăn tói lói, tới nuốt hổng dzô, phải ọc ra, còn hỏi gì nữa. Tôi xì xào bên tai Tám : em sao ưa câu mâu, hờn lẫy, anh có thương mới hỏi, chớ người dưng thì quan tâm làm gì.Tám trề môi nói hớt : đừng nhận bậy bà con, ông dzới tui hổng người dưng thì trở thành người thân hùi nào dzị. Tôi hết nước giảng cho Tám : ờ thì trước đó là người dưng, nhưng cho nhau chơi rùi thì thành người thân chớ.Rồi để xí xóa chiện lủng củng, tôi nhẹ kéo cánh tay Tám lè nhè nói : em nằm xích vô đây, anh nói cho nghe. Tám cũng ngoan ngoãn nép sát, tôi gác một giò lên bụng Tám cho thêm khăng khít mà tán : em nghe nè, đừng giận lẫy nhau mất vui đi. Bộ em tưởng dễ dầu gì mà hai bác kéo nhau đi tuốt để hai đứa ở lại nhà, em phải tận dụng thời cơ mà vun quén cho nhau.Tám nói : vun quén thì cũng để người ta kịp thở, đằng này ông lôi ển ển, chưa kịp chùi mép đợt này thì ông đã dọng bắt ăn đợt khác, ông ngó người tui bèo nhèo hết trơn, biểu tui đừng nổi xung. Tôi hun tới hun tấp, năn nỉ : anh xin lỗi mà, tại anh hứng vá đi.Tám nói một thôi một hồi : tui là người dưng mà sao ông đè đại đè đến, còn ra đường thiếu gì người dưng, ông hổng đè đại người ta. Tôi bắt cười nôn ruột : chèn ơi, sao Tám nói nghe ngon xớt, đè người ta để ở tù sao chớ.Nhưng tôi cũng cố nói cho Tám hiểu : người ta bận quần bận áo tươm tất, có biết bên trong thật giả ra sao mà ham. Và tui nịnh một cách rất hay ho : còn em thứ gì cũng o ri gin hít trơn nên anh mới phái.Tám nhướn mắt lên dòm tôi mà trách : thì tui cũng bận đồ vậy, ông có tha đâu. Ông xô tui vô vách, ông trấn tui vô đi văng, ông vật tui lên bao gạo, ông xấn xổ tui luôn ở trên bàn, như vậy là ông phái hay ông ham ?Tôi gãi đầu sột sột : em mắc mỏ chi hổng hỉu. Em nghĩ coi cũng tại em vô tình hít. Ai biểu khi không em khoe ra cho tui thấy chi. Tám khua khua hai tay nạt : thui, đừng nhắc nữa, đi rình mò ngó *** người ta, còn trút lỗi vô đầu tui. Tại tui yên chí ai cũng ngủ, chớ có đâu ma mò như ông nên mới hố. Lại nữa, có cái kiếng đeo cũng làm biếng nên mắc đọa.Tôi hun Tám mấy cái liền, khóa miệng Tám lại và một tay vò vò lên núm vú Tám nhún nhún lôi ra dài nhằng. Tám lục bục, rối rít, nên tôi càng măn và lôi đầu vú Tám ra. Tôi chêm những lời dịu ngọt vô tai Tám : anh nói thiệt, *** em hết xảy. Nó đã to, đã rộng, lại chành bành coi bắt mắt.Tám cố bịt miệng tôi lại, tôi vằng hất thoát ra. Tôi lầu bầu kể : mới dòm thấy mà anh đã chết điếng. Xì xà xì xụp ước gì được hun lên một cái cho đã. Tôi lan man rỉ rả : anh nghĩ cái miệng anh mà đặt vô chỗ đó, em loe xoe rùn cả người, chắc anh sướng tận mạng.Tám chí chóe : lãng nhách, *** mà ông tả nghe như bánh rế, bánh bao. Tôi bảo vệ ý kiến của mình : chớ sao, nó còn hơn mọi thứ bánh trên trần gian này, nó giòn của bánh rế, nó dẻo của bánh trung thu, nó thơm của bánh nướng, nó béo cỡ bánh phồng tôm. Tôi còn định nói nữa thì Tám hét : dẹp, hổng có bánh gì hít.Vậy mà tôi cũng ráng đía nốt : mềm như bánh bao và ngon như bánh bột lọc. Tám co giò đạp tôi một cái tàng trời, trúng ngay thằng em đang cà cà nơi đùi Tám. Tôi nhăn nhó như khỉ ăn trúng ớt hiểm, Tám hoảng hồn hỏi tới : có sao hôn. Và chưa chi Tám phân bua : tại anh lải nhải nói lung tung làm em điên tiết lên.Tôi bụm nguyên bộ và xuýt xoa : kiểu này chắc hết đường tương chao rùi. Tám hốt hoảng nạy bàn tay tui ra, tôi càng bụm chặt. Hai đứa xô đẩy một hồi thì tôi thua. Bàn tay vừa thả, khúc mía bật rùng rùng, Tám reo lên : vậy mà làm hết hồn, nó có xi nhê gì đâu, trái lại nó còn xá xá, thấy mà nhợn.Tôi phì cười lặc lẽo, Tám mắc cỡ, đấm thùm thụp khắp người tôi. Tôi chụp lấy tay Tám, miệng kêu to : xin đầu hàng, song tôi lại giúi tay Tám nhử cầm lấy cây gậy thịt đó. Tám vùng vằng cho có lê, rồi cũng nắm. Tám cong tròn lòng bàn tay tha tha làm thằng cu túc tắc.Tám vuốt ve nó thì khen ầm : đú họ, thằng nhỏ càng được xoăn xoe thì ưỡn dài ra dễ nể. Tôi cũng hùa vào : có vậy nó mới nắc em tới đỉnh non Vu. Tám bỗng bóp mạnh một cái khiến tôi phải rú lên và nàng hăm : cho chừa, nói bậy.Thật sự thì tôi không đau, nhưng kêu cho Tám xót. Tôi hẩy hẩy người cho thằng cu con trườn hùi hụi trong lòng bàn tay Tám. Đồng thời tôi lại lăng xăng mò cả hai tay xoe cùng một lúc hai cái núm vú làm Tám nhộn nhạo càng mân mê vò bóp cu tôi dữ.Tôi làm hai bầu vú Tám tức rực, ọp ẹp như hai cục bột trong tay tôi. Có lúc tôi thấy hai núm lòi phình ra như hai que đan mà lòng muốn bay bổng. Tự dưng tôi kêu chí chóe : sướng cách chi, em bóp cặc làm anh muốn chạy hột lên cổ. Tám lăm lăm nhìn tôi xem tôi nói thực hay hư. Tôi phải nhón hai giò lên cho Tám vò thỏa thích. Tôi tựa đang cỡi máy bay vút lên trời xanh, Tám vò thêm một hồi thì ghé nghiêng mặt xuống thơm lên cu tôi lanh lẹ. Tôi rủn cả người. Đã vậy Tám còn thè lưỡi ra lia ngang cái nắm cơm tay cầm như mấy ông già tha điếu thuốc vừa xe cho kín.Tôi nhột kinh khủng nên túm láy tóc Tám mà lôi kịt vô háng tôi. Tám loạng quạng mà cũng há mồm ngoạm bằng được con cu thòng lõng của tôi vô họng. Tôi giúi một cái, nguyên một khúc tím lịm lọt tuốt vô miệng Tám. Vội vàng, Tám bụm hai môi lại, tôi tưởng tượng đang xài cái *** Tám nên nắc lia.Hai tay bợ hai bên hông tôi, cái đầu Tám bị tôi gặc vô ra nên Tám có vẻ lợn cợn. Tóc tai Tám lòe xòe, nó cọ vô cu tôi làm tôi nứng nhiều hơn. Tôi đứng kiễng chưn, lao chao như chó đực thấp phải chơi *** con cái cao nên lẩy ba lẩy bẩy. Tám phải ú ớ kêu : ắc I, ắc i.Tôi mơ hồ hiểu ra Tám xúi tôi đụ mạnh, chắc là cô nàng muốn tôi xuất ra để đỡ một lần cái *** phải làm việc. Tôi xung khí nên càng bíu chặt lấy sau ót Tám mà gặc nắc như điên. Tôi sướng nên chẳng tiếc gì giữ kẽ, tôi kêu bạt mạng : anh đụ đã nhưng hổng măn được *** em.Tám loay hoay xoay bên này bên kia, chìa phía đít cho tôi mò. Tôi ngả rạp lên người Tám, đu đưa trên lưng Tám, mãi mới vớ được cái *** Tám. Tôi móc ngón tay vô đeo trịn và moi bên trong cho sướng. Tôi nắc Tám thì bàn tay muốn trượt, phải bò ển luôn lên lưng Tám mà vọc mới xong.Tôi khua khìa khìa trong ***, chẳng mấy chốc *** Tám nhão nhoẹt, khí trào ra hết đợt này tới đợt khác. Tám lụp cụp mà tôi cũng lụp cụp luôn, hai đứa câu nhau như cặp trâu chọi đang hồi say máu.Tức cái là vớ được *** thì lại bỏ rơi vú mà tôi thì thích phải làm sao có đủ hết mấy món ăn chơi mới ưng. Tôi đem ý nghĩ đó chia xẻ với Tám, nàng lọe ọe nói chẳng gẫy gọn : ắc à òn am, ui ụ ằn ồm ã ổ òn ún ì ữa.Đến khi tôi quặn người lên, ghịt mông Tám lại thì Tám biết tôi muốn ra. Chị nàng muốn xô tôi nhưng không nổi. Tôi rướn người lên và có bao nhiêu nhớt tôi phun ráo vô miệng Tám. Tôi ra ráo nạo rùi mà còn ôm cứng Tám hổng cho nhả. Tám nghẹn ngào, ho hen và quơ xô loạn xạ.Chừng tôi thở rốc buông ra thì nghe Tám khạc nhổ té be. Tám lườm lườm nhìn tôi la : bất nhơn, người ta để cho đụ còn làm suýt bị ngộp. Tôi chẳng còn hơi sức đâu cãi lại nên vịn lấy tường vách mà xì khói. (Hết)
( Truyện 18+ 18Truyen.com)