VN88 VN88

Chơi em đi anh nếu không em chết mất – Truyện 18+

Tôi lại bắt đầu mất tự chủ và không cần biết gì đến chung quanh. Cổ họng chỉ muốn thoát ra những tiếng rên rỉ để giải toả niềm hoan lạc. Chú khôn ngoan dùng miệng khoá chặt miệng tôi, nhưng bên dưới vẫn không ngừng nắc sầm sập. Cũng vì cái nút lưỡi say đắm này một lần nữa tôi lại phải trân mình. Hai chân quặp chặt lấy lưng chú siết mạnh để phun ra những dòng sướng khoái. Chú cũng vội vàng thì thầm bên tai tôi.
– Đón anh nhé. Anh cũng ra đây.

Nói xong chú ấn mạnh dương vật của chú vào thật sâu trong tôi. Rồi phóng từng đợt tinh trùng vào trong sâu thẳm… Khúc gân của chú giật giật, bắp thịt nơi âm hộ tôi cũng căng lên và chùng xuống như những cái ve vuốt âu yếm của cặp tình nhân…

… Kể từ ngày đó tôi chấp nhận làm tình nhân trong bóng tối của chú. Khi nào có dịp là chúng tôi mang nhau đến phòng ngủ để ái ân với nhau ngút ngàn. Dĩ nhiên năm đó tôi thi rớt và chị Hảo lại thi đậu. Giữa tôi và chú Kỳ tuy chúng tôi không nói ra miệng nhưng đều có chung một ý nghĩ. Chúng tôi đến với nhau không phải vì tình yêu mà chỉ là để thoả mãn sinh lý. Vì vậy có một ngày chú nói với tôi là chú phải chuyển cả nhà về vùng bốn. Thì tôi cũng không cảm thấy đau khổ buồn phiền gì lắm. Những ngày tháng sau đó tôi lại buông thả với đám bạn trẻ của tôi nhưng không một ai mang lại cho tôi sự sung sướng tuyệt đỉnh như chú. Có đứa thì như gà chết chỉ được hăm hở lúc đầu, Có đứa lại quá cầu kỳ bài bản . Tôi bắt đầu cảm thấy cuộc sống không còn vui thú thì anh Phong lại xuất hiện. Hôm ấy là đêm 23 tết cả nhà đang chuẩn bị cúng ông Táo thì anh ghé vào thăm. Với nước da rám nắng trong bộ quân phục lính dù bám chút bụi đường, mũ kết đỏ vắt ở cầu vai. Nơi anh toát ra vẻ oai hùng lạ thường. Cả nhà mừng rỡ chào đón, hỏi han anh đủ điều. Nhất là ba tôi luôn miệng hỏi thăm anh tin tức của thành phố Huế . Nơi mà tiểu đoàn của anh vừa tái chiếm lại được. Anh vẫn thế không mấy thay đổi với lối nói chuyện dí dỏm, từ tốn và sự nhận xét tinh anh. Anh cho biết đã được đổi về trại Hoàng Hoa Thám từ nay sẽ có nhiều dịp để tới lui với gia đình tôi. Câu nói này làm lòng tôi lại nổi lên một niềm rộn rã khó tả. Riêng chị Hảo tuy cũng tỏ vẻ ân cần với anh nhưng tôi cảm thấy như chị có một vẻ gì ngượng ngùng. Buổi tối hôm đó sau khi đi chơi với anh về. Chị Hảo tuyên bố với gia đình là anh Phong ngỏ lời xin cưới và chị đã bằng lòng. Tôi nghe chị nói mà lòng buồn bã và ghen tức vô hạn. Nếu tôi không lầm lẫn thì chị đang có người yêu mới tên Hoàng rồi sao lại đi nhận lời cầu hôn của anh Phong chứ ? Trong tâm trí tôi bỗng dưng nhen nhúm lòng đố kỵ bất phục …

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.