Nàng còn chưa biết rằng, một chút nữa đầy thôi khi Thuận ra sức nắc sâu con cặc của chàng vào tận sâu bên trong cái lỗ nhỏ bé khít rịt của người con gái, chắc chắn Christine sẽ qua nhiều đợt mất hồn. Lúc đó, nàng mới cực kỳ khoái cảm, mới cực kỳ thấu hiểu thế nào là những cơn khoái cảm của nhục dục.
Đôi cánh tay rắn chắc của Thuận vừa o bế bồng ăm Christine, con cặc của chàng vừa bắt đầu hoạt động, từ chậm chạp cho đến liên hồi gấp rút. Christine chỉ còn có nước ú ớ, miệng nói không thành lời hai hàm răng của nàng rít chặt lại như thể nàng đang bị tra tấn một cách dã man. Hai cái mông đít của nàng giờ đây trở nên linh hoạt lạ thường, nó nhấp nhổm qua lại liên hồi, nó uốn éo quanh co như một con thú điên loạn và nhất là cái lồn “non dại” của Christine, nó rương lên như muốn bảo cho Thuận biết rằng chàng hãy nắc mạnh lên, nắc thật nhanh lên cho nàng được sung sướng, cho nàng nàng bước sang bên kia cánh cửa của thiên đường mà từ lâu nay Christine vô tình không hề hay biết. Thống khoái quá đến nỗi trong hơi thở dồn dập, Chnstine đã phải thống thiết nói ra:
– Em chết mất anh Thuận ơi! Tại sao em sướng quá như vầy? Em chưa bao giờ “bị” ai làm cho như vậy anh ơi… ơi…ơ…ơi…
Thuận lấy bàn tay xoa nhẹ sau lưng của nàng thì thầm:
– Không có gì phải sợ đâu em? Anh sẽ làm cho em sướng nữa? Em có thích không vậy?