VN88 VN88

Cái Chai Em Cầm Tự sường bằng chai – Truyện 18+

(Tiếp theo và hết…)

Con người ta không ai bao giờ chịu nhận mình là ngu là dại. Ai cũng nghĩ mình là thần tượng có quyền hạn tối đa và hoàn toàn chế ngự được người kia. Nhưng thực ra, chẳng có ai có đủ quyền uy và khô ri khé o để là ai cho ngưu i phối ngầu khô ng tự ý tình nguyện lột quần đi đụ tầm bậy.

Tất cả cũng chỉ vì một “kiếp đam mê”. Mà khi đã gọi là đam mê và là bản chất, là cố tật rồi thì thuốc nào có thể chữa được, quyền nào có thể ngăn cấm. Vả lại thuốc chỉ có thể chữa được bịnh, đâu có chữa nổi cái tật hoang dâm của mỗi con người. Cho nên, ngoại tình hay chưa ngoại tình, đụ hoang hay là chung thủy, chẳng qua là xăng chưa gặp lửa đó mà thôi Cũng như cặc đã thấy lồn hay là ngược lại thì dẫu có là thánh sống hay trời gầm thì hai con thú đói mồi cũng bất chấp tất cả, cũng nhất định phải đưa nhau đến tuyệt đỉnh khoái lạc rồi sau đó, sự việc muốn ra sao thì ra. Who care !

Hóa nên, người thức thời thì thứ nhất là đừng quá tự tin rằng mình có đủ ảnh hưởng hay uy quyền để ngăn chặn được việc đụ hoang của người phối ngẫu. Thứ hai, là đừng bao giờ chủ quan, đừng bao giờ đặt hết đức tin ngu muội vào chính bản thân của mình, của người phối ngẫu của mình, cho rằng mình có đủ khả năng tự chủ, người phối ngẫu của mình sẽ có một tấm lòng đạo đức thủy chung. Làm gì có chuyện đó tồn tại trên cái cuộc đời đầy Ô trọc này. Đó hoàn toàn chỉ là hoang tưởng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.