Khi chàng cúi sát mặt xuống khu háng trắng ngần nhăn nhụi của Christine và úp mặt vào giữa hai bên cái mép lồn của nàng thì quả thật, Thuận chưa bao giờ cảm nhận được một mùi xạ hương thơm tho tinh khiết đần như thế. Thân thể của Christine quả là một tác phẩm nghệ thuật toàn vẹn của hóa công với không một đường nét hay tì vết nào có thể tạo thành khuyết điểm. Từ ngữ nõn nường có lẽ chỉ nên để nói tới thân thể trần truồng của cô dược sĩ xinh đẹp này thôi.
Càng liên tưởng mông lung như vậy, Thuận càng nhận thấy Christine có nhiều ưu điểm vô cùng cao quí. Nàng giống như một đóa quỳnh hương vừa tinh khiết, vừa thơm tho thanh nhẹ vừa sung túc khỏe mạnh để Thuận có thể trổ hết những ngón
nghề bí truyền ra để quyết chinh phục và nắm giữ nàng, không phải chỉ trong lần giao cấu đầu tiên này, mà còn về lâu về dài nữa. Nếu muốn được vậy thì Thuận sẽ phải cẩn trọng hơn, chàng sẽ phải “dẫn dắt” kỹ lưỡng và từ tốn hơn để cho Christine có đủ thời giờ mà tiếp nhận, làm quen với những khoái lạc mà Thuận đoan chắc sẽ làm cho Christine trải qua nhiều phen chết ngất.
Thuận bú lồn Christine thật từ tốn gượng nhẹ. Chàng không vội vã và luôn cảnh giác để tránh tất cả những va chạm nào có thể khiến cho lỗ lồn hoặc thân thể của Christine phải bị đau đớn.