Chàng luôn luôn đợi cho Christine sung sướng và tử cung đã co thắt xong thì Thuận lại tiếp tức nắc tiếp. Cứ như thế, Thuận có thể duy trì được cuộc chơi cho đến bất cứ lúc nào chàng muốn tự mình kết thúc. Còn đối với Christine hay bất cứ người đàn bà nào khác như Thủy như Tâm, khi những cơn thống khoái của họ đã lên đến tột đỉnh rồi, họ vẫn còn có thể tiếp tức đón nhận thêm nhiều cơn thống khoái sau đó họ có thể duy trì được trận chiến kéo dài, chứ không giống như phía đàn ông, tinh khí xuất ra rồi là xem như… súng gẫy.
Cho nên, mỗi lần xung trận, người đàn ông khôn ngoan, muốn kéo dài cuộc chơi, họ phải biết cách làm thế nào để giữ cho tinh khí đừng xuất ra quá sớm, nếu không, trận chiến sẽ kết thúc liền sau đó nhất là trong khi đàn bà họ chưa hưởng đủ những thống khoái, sã sảy ra những thất vọng rất ư não nề. Quan hệ ái ân, từ khuyết điểm đó, sẽ bị xúc phạm ngay lập tức. Tóm lại, muốn giữ được tình cảm của người đàn bà, muốn cho người đàn bà cho dù có muốn xa người đàn ông cách mấy, vẫn không đàng lòng dứt bỏ, chỉ có phương pháp duy nhất là trong vấn đề tình dục, người đàn ông phải biết cách làm thế nào để cho họ được hưởng đầy đủ niềm khoái lạc đến tận cùng.
Mà Thuận thì rất mong muốn mối quan hệ tình cảm và xác thịt giữa chàng và cô dược sĩ thơm tho này phải được duy trì, phải đi đến một sự gần bó mật thiết và lâu bền.