Hoàng thầm nghĩ, không ngờ người con gái này bình thường ít nói và hiền thục như vậy mà cũng biết tới những kiểu cách ân ái thần sầu quỉ khốc như vậy. Dường như Tâm “đọc” được ý nghĩ đó của Hoàng, nàng nói, trong khi luồn cánh tay êm mát của nàng với cái lòng bàn tay mềm mại thon gọn sâu xuống dưới háng của Hoàng mà mân mê, tưng tiu cái bầu dái, khiến cho Hoàng bị nhột, đít chàng cứ phải hẩy hẩy lên. Tâm kể :
– Sở dĩ em biết được những điều này là do thằ ng Robert, xếp củ a em trong sở . Nó …
Hoàng ngạc nhiên :
– Nó làm gì em?…
Tâm trả lời bình thản :
– Nó đụ em chứ còn làm sao nữa ! Chả lẽ nó ban phát cho em thêm nhiều đặc ân, nhiều quyền lợi hơn tất cả những người khác trong sở chỉ để em ngồi đó mà ngấm? Nó đụ em mỗi ngày trong sở làm… .
Hoàng ra vẻ “tự ái dân tộc”, chàng tặc lưỡi tiếc rẻ :
– Chết thật? Sao Tâm để cho nó đụ em khơi khơi như vậy? Của chùa sao chớ! Bộ chung quanh em hết người đụ em sao lại để cho một thằng cha lông lá nó dày vò tấm thân vàng ngọc của em vậy? Còn chồng em ở nhà em bỏ cho chó ăn hay sao vậy?
Tâ m chậm m rã i giả i thích :
– Anh không chịu hiểu sâu sắc cho phụ nữ
chúng em chút nào cả. Bản chất của phụ nữ chúng em nói chung rất nhạy cảm và thụ động, giống như một bó rơm dễ bắt lửa, chỉ khác chút xíu là bó rơm bắt lửa nhanh hay chậm và bó rơm đó nó cháy như thế nào mà thôi. Vì thế, bất cứ lúc nào và ở đâu, lửa ở gần rơm là bó buộc bó rơm phải bùng cháy. Cho nên, đàn ông các anh đừng đòi hỏi hai chữ tiết hạnh hoặc là thủy chung gì đối với đám đàn bà con gái chúng em.
Cái Chai Em Cầm Tự sường bằng chai – Truyện 18+
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125