Kể từ ngày đó, những ngày Tâm vào sở là những ngày dài chán ngắc. Chẳng có công việc gì bận rộn để cho Tâm làm cho khuây khỏa quãng thời gian làm việc nhàn hạ. Nàng hết đi ra rồi lại đi vào, luẩn quẩn loanh quanh, trong khi nàng thừa biết rằng, một lúc nào đó, trong căn phòng làm việc riêng tư của Robert, có thể hắn cũng đang hùng hục làm tình với một con nữ tây phương nào đó, chứ chẳng lẽ hắn ở không. Con người và tánh dâm của Robert thì Tâm biết quá rành. Hở ra là hắn lột đàn bà ra bú lồn bóp vú rồi chơi bạt mạng không cần biết đến hậu quả hay cảm xúc của người ta. May mà Tâm chỉ thích hắn qua việc đụ đéo bình thường, chứ nếu chẳng may nàng có tình cảm rồi yêu thương hắn, chắc có nước vỡ tim ra mà chết vì … tức. Cho nên ngày làm việc đầu tuần hôm nay trở nên chán nản lạ thường. Nản quá, đến gần giờ ăn trưa thì Tâm quyết định đến gõ của phòng làm việc của Robert với ý định xin phép hắn cho nàng nghỉ phép một buổi.
Nghĩ là làm, Tâm mạnh dạn bước đến trước của phòng của Robert, đưa tay gõ cửa. Bên trong có tiếng của Robert nói vọng ra :
– Ai đó?
– Tammy!
– Có chuyện chi cần không, Tammy?
Tâm biết hấn đang làm gì, nàng chỉ không biết người đàn bà đó là ai mà thôi, cho nên nàng nói ngay cho gọn :
– Tôi muốn xin ông cho tôi nghỉ phép vài ngày.