Tâm không nói ra được câu nào, chỉ biết đứng khóc tấm tức không thành tiếng. Cuối cùng, Robert lên tiếng:
– Thật ra, tôi đã nghĩ ra được một cách cứu vãn cho Tammy, để cho Tammy có thể tiếp tục công việc Nếu Tammy ưag chịu, ngày mai cô cứ đến sở làm việc như thường lệ, tôi sẽ nói ra cách đó để giúp đớ cho cô. Còn ngày hôm nay, ngay sau khi cô rời khỏi nơi này, xin cô cứ giữ thái độ bình thản như không hề có chuyện gì để ai nấy khỏi hay biết. Ngày mai, đúng giờ này, tôi sẽ ra mời Tammy vào đây để bàn bạc. Hy vọng sẽ giúp được cho cô.
Nước mắt lưng tròng, Tâm vội vàng kéo vạt áo lên lau khô rồi nàng tự trấn tỉnh, bước trở lại chỗ làm việc mà trong lòng không thấy được yên ổn, mặc dù đã có sự hứa hẹn rất tử tế dịu ngọt của Robert.
Thì ra hôm sau Tâm bước trở .vào văn phòng của Robert để rồi cuối cùng, hắn đã lột váy của Tâm ra và đụ nàng ngay bên trong văn phòng làm việc của hắn.
Lúc Tâm vừa bước vào văn phòng thì Robert đã bình thản và niềm nỡ trao cho nàng một ly nước đã róc săn. Tuy nhiên, nếu tinh mắt để ý, nàng sẽ nhận thấy ngay rằng hắn tránh nhìn thẳng vào nàng và mời Tâm uống nước xem ra rất lịch sự nên Tâm chẳng chút nghi ngờ chi, cầm lấy ly nước, nhắp một ngụm ngỏ rồi ngồi yên đợi nghe Robert mở lời :
– Tôi đã nghĩ ra một kế để cho Tammy khỏi bị mất việc. Nhấc cô cũng biết rằng, vào thời kỳ người khôn của khó này, tìm kiếm được một công việc nhàn hạ với đồng lương kha khá cùng với đầy đủ những quyền lợi về an sinh khác, nhất định không phải là một điều dễ dàng. Thực tế, công việc mà chúng ta đang đảm trách trong cái công ty tuy bé nhỏ này, nhưng nó cũng đưa đến cho chúng ta một cuộc sống tương đối tươm tất cộng với những niềm vui nho nhỏ trong mối quan hệ thân tình. Cô cũng nhận ra điều này chứ?