Nhưng nếu ngược lại, bạn chỉ là một sinh vật đi hai chân bình thường mà chê bỏ “của thế gian” thì tôi chân thành xin lỗi bạn, bạn hãy tìm chỗ… chết đi sướng hơn là sống mà không còn biết ham đụ đéo, cũng không biết tìm ra cửa đạo để cho khỏi hao phí một đời. Đó chính là chân lý tiên khởi được gắn chặt với bản ngã, với đời sống rất thông thường và hợp lý của con người. Cho nên tôi rất cảm thông với Hoàng với Thủy với Thuận với Tâm và ngay cả với cô dược sĩ đạo mạo xinh đẹp.
Tất cả họ đã biết sống “thuận với ý trời”, biết sinh hoạt cực kỳ hợp lý và đúng đắn với chức năng sinh lý của mỗi con người bình sinh.
Cô dược sĩ Chnstine đang chìm ngập trong biển tình với Thuận là một bằng chứng hiển nhiên về những điều chúng ta vừa đọc. Nàng một người con gái hồn nhiên trong trắng, đang sống yên ổn vô tư, bỗng nhiên bị lôi cuốn vào con đường nhục dục với chàng thanh niên tên Thuận, để rồi, một sớm một chiều trở nên một con thú hoang, đam mê cuồng loạn.
Trong căn phòng ngủ của cái khách sạn vắng vẻ hôm nay, Christine đã bò hết tất cả những sinh hoạt bình thường diễn ra trong đời sống yên lành của nàng để cùng nhập vào cuộc chơi miệt mài với Thuận, phải chăng là một tình yêu chân thật? Điều xác đáng nhất, đối với tâm trạng hiện giờ của Christine là như vậy. Nhưng nếu không có sức cám dỗ kinh khiếp của thú vui nhục thể, thử hỏi tình yêu của nàng dành cho Thuận có to lớn hệ trọng đến đâu đi nữa, chắc chắn, nàng cũng không dễ dàng dấn thân vào những cuộc làm tình vô tiền khoáng hậu. Chắc chấn tấm thân ngàn vàng của Christine không phải dễ dàng để cho Thuận mặc tình thao túng, dày vò và lôi kéo, nếu không có sức hỗ trợ đầy tích cực của những cơn điên mê tình ái.