VN88 VN88

Cái Chai Em Cầm Tự sường bằng chai – Truyện 18+

Về phía phái nữ thì tình tranh cũng không mấy gì khác biệt. Tâm vẫn dễ dàng bị cuốn hút mê hoặc trong cái hình tượng mới của Robert để rồi sẵn sàng chia xẻ xác thịt với hắn hoặc với Hoàng trong khi Thủy đâu có thiếu thốn gì ở nơi người chồng là Hoàng. Nhưng nàng vẫn luôn mơ tưởng về một người đàn ông khác là Thuận. Tuy chẳng bao giờ và chẳng tiện nói ra như vậy, nhưng Thủy vẫn có một ước muốn ngấm ngầm là sẽ có một ngày cùng Thuận đụ đéo và bú mớm mơn trớn nhau đến tơi tả, đến quên hết tất cả sự đời.

*
* *

Mấy ngày liền vừa qua, sau cơn cảm cúm xoàng, Hoàng vẫn lột quần áo của Thủy ra đụ nàng như thường lệ và Thủy vẫn đáp lại một cách nồng nàn. Nhưng chỉ cần đụ vừa xong với Hoàng, lồn chưa kịp khô khí thì Thủy đã lại liên tưởng ngay đến một hình ảnh, một con cặc. Một sự lạ thường khác là Thuận và nàng tự nhủ : “Có lẽ Hắn không liên lạc với mình vì có lẽ đi làm quá mệt, lại phải lo lắng thuốc men cho Tâm…”. Thủy hoàn toàn không thể ngờ rằng Thuận đã có đồ chơi mới, thơm tho đẹp đẽ hơn Thủy với Tâm rất nhiều. Nhất là món đồ chơi đó lại vô cùng ngà ngọc, lại tràn trề sức sống và có sức mê hoặc cao độ. Cho nên Thuận tạm quên Thủy và bỏ rơi Tâm, đi đụ hoang là điều không thể tránh. Chẳng phải chỉ riêng đối với Thuận mà với bất cứ người đàn ông nào may mắn có trong tay một mỹ nhân sung mãn và kiều diễm như Christine, người đàn ông đó một là ‘bị bại liệt, hai là họ là một đấng chân sư tái thế, mới có thể không làm như Thuận, mới có thể làm ngơ một tấm thân nhung lụa đẹp ngọc ngà như của cô dược sĩ Christine. Do đó, trách móc Thuận là một điều kém hiểu biết.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.