VN88 VN88

Bức Tranh Con Bé Gợi Tình – Truyện 18+

– Ông treo bán bức tranh này ư?

Người hỏi là một ngừơi đàn bà già nua, hai hốc mắt tối thẫm, hai gò má nhăn nhúm nhô lên như hai cục xương khô.
– Tôi không bán nó . Tôi chỉ treo đó để nhớ tới một người quen.
– Ông có phải là hoạ sĩ Anh Khoa ?
– Đạ vâng, tôi đây.
– Thế ông còn nhớ tôi không ?

Tôi nhìn bà ta một hồi. Hai hốc mắt tối thẫm, nhưng ánh mắt còn trong veo và quen lắm. Tôi sững sờ, chao ôi, người đàn bà già nua sầu muộn lại là người đẹp trong tranh đấy ư ? Tôi không tin đó là sự thật. Không thể nào có sự liên quang giữa hai nghịch cảnh nầy. Tôi lên tiếng:
– Bà là cái Lài ngày xưa đấy à?

Người đàn bà khẽ cười gật đầu. Tôi nhìn thấy bà ta không còn cái răng khểnh nữa, mà bà ta lại mất đi hai cái răng cửa nữa, trời ạ. Khi vẽ bức tranh người thiếu nữa khoả thân ngày ấy, tôi không tưởng tượng nổi một mớ gân đậm xỉn, nhăn nhúm này.

Tôi ngây đại dần dần nhận ra bà ta la cái Lài ngày xưa. Hỡi ôi cái đẹp của con người !?

(Hết – Hay Hay Nhất Truyện 18 +)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.