VN88 VN88

Bình minh không đến – Truyện 18+ Trong tù

*
* *

Đêm hôm sau như thường lệ, trung lại đưa một cô gái khác mới nhập trại cùng đợt với Nụ vào cho lão Tư chơi, cô này không xinh bằng cô đêm qua nhưng cũng ngon ra phết, của nả trên người, mông vú đít lồn cũng không đến nỗi nào. Hắn đưa cô nàng đến cửa phòng rồi đẩy vào,quay lưng bỏ đi kệ ở trong kia xảy ra chuyện gì.

Trung về phòng, gã định qua buồng giam của Vân đón nàng về phòng của mình địt nhau như đêm qua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mấy lần định đi song lại thôi. Hắn ngại, ngại vân nghĩ hắn giống với lão Tư lợi dụng thân xác chiếm đoạt cái lồn của nàng để làm trò chơi tiêu khiển cho hết một đêm. Hắn không muốn làm Vân buồn, chính hắn cũng không định nghĩa được tình cảm mà mình dành cho Vân là gì, có điều sau đêm hôm qua, hắn hiểu mình cần phải quan tâm đến Vân nhiều hơn nữa. Hắn cảm thấy việc đêm qua mình và nàng địt nhau là hoàn toàn tự nhiên, một người đàn ông và một người đàn bà có cảm tình với nhau, đến với nhau thì làm cái chuyện gieo giống ấy thì cũng đâu có gì là xấu xa hay tội lỗi, Hắn không hề lợi dụng Vân một chút nào, nhưng nếu như hắn không lợi dụng bóc lột thân xác của Vân thì chả lẽ…chả lẽ hắn lại thực sự có cảm tình với Vân hay sao. Không thể, Trung không khỏi rùng mình, từ trước đến nay trong đầu hắn vẫn giữ quan niệm lâu đời từ xưa, đã yêu nhau ,trao thâm cho nhau thì phải cưới nhau làm vợ làm chồng. Nhưng hắn làm sao có thể rước cái loại đàn bà vào tù ra tội, lại đã bị làm ô nhục bao nhiêu lần như thế về ra mắt bố mẹ, anh chị em, chòm xóm ở quê. Họ sẽ phỉ báng hắn như thế nào thì hắn có thể hình dung được ngay bây giờ. Thôi thì cứ coi như hắn có chút tình cảm với Vân, trong thưòi gian còn lai Vân phải chịu án ở đây, hắn sẽ đối xử tốt, quan tâm đến Vân coi như là sự đền đáp việc Vân nguyện trao thân cho hắn vậy. Hắn tự cho mình thế đã là tốt lắm rồi vì kể cả hắn có cưỡng hiếp, làm nhục cô ta, coi co ota như một thữ nô lệ tình dục hàng đêm thì cô ta cũng làm gì được gã nào. Nhưng, hắn không làm thế được, hắn coi cô ta như một người phụ nữ của hắn, đâu có phải là đồ vật là công cụ sống giúp hắn thoả chí. Làm vậy thì hắn có còn gì khác lão già Tư đâu, chửng lẽ hai mươi năm nữa hắn vẫn sẽ sống ở cái địa ngụa này, sẽ trở thành một co quỷ dâm dục như lão hay sao. Hình như để bù lại đêm hôm trước có được sung sướng với Vân bao nhiêu thì ông trời đêm nay bắt hắn thường lại một đêm mấy ngủ, dằn vặt suy nghĩ về những điều mình đã làm và sẽ làm bấy nhiêu. Cả đêm hắn vẫn không thể nào tìm ra được lời giải, hắn sẽ đối xử với Vân như thế nào sau khi đã địt nàng cả đêm hôm qua, liệu tình cảm của hắn thực ra là gì,mấy câu hỏi ấy dường như quá khó để hắn trả lời ngay lúc này.
Khi Trung đặt thân hình trần truồng của Vân xuống giường thì cái giường nhỏ kêu lên kẽo kẹt. Tiếng kêu nghe đến rợn người giữa đêm nhưng hai con người đang nằm trên đó giờ chỉ còn nghĩ đến thân hình không một mảnh vải của bạn tình trước mắt mình, cái cảm giác đáng lí ra rất ghê sợ bỗng tự nhiên biến mất. Trung khẽ rướn người để cho thân hìn hắn úp vừa vặn lên người Vân nằm bên dưới, hai đầu gói của gã chống lên làm điếm tựa dạng ra hai bên hông của Vân, cái của nợ ấy giờ không căng cứng như lúc đầu mà giờ nó mềm đi nhiều, có điều hình như chiều dài cái của nợ ấy vẫn không dám khiến cho trông nó lòng thòng rất buồn cười, Trung để nó nằm dài nghỉ ngơi một lúc trên bụng dưới của Vân, hắn cúi xuống ngắm nhìn khuôn mặt giờ đã trở nên tươi tắn hơn rất nhiều sau cuộc làm tình vừa qua. Lúc đêm hắn bắt gặp cô nàng ngồi trần truồng khóc ngoài hành lang, làn da tái nhợt trông như một xác chết. Vậy mà chỉ sau tiếng đồng hồ hành lạc cùng với hắn, giờ Trung đã thấy được đầy đủ dáng vóc của một người đàn bà ở Vân, làn da hồng hào, nhất là hai gò má đỏ bừng xấu hổ trước cái nhìn soi mói như muốn ăn tươi nuốt sống của hắn khiến cho Trung chỉ còn biết thở dài mãn nguyện. Tấm thân ấy gợi nên nhiều nhục cảm quá, làm sao hắn có thể từ chối chính ham muốn trong con người mình, hơn nữa hắn nỡ lòng nào từ chối người con gái đã van xin được cùng hắn, Trung có thể cảm nhận được trách nhiệm mà một người đàn ông chân chính phải có lúc này, trách nhiệm sử dụng cái vật giống đực hắn có để an ủi thể xác và tâm hồn của một giống cái tội nghiệp.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.