Bọn đàn ông nước Triệu cứ tưởng sẽ làm rung động được nàng khi họ sắm vai kẻ bị chinh phục mà họ quên mất đối tượng của họ cũng là một kẻ muốn được chinh phục. Hoàng Xuân đến với nàng trong một tư thế khác hẳn những kẻ kia, gã là một kẻ chiếm tình chớ không phải cầu tình. Hôm đi vãn chùa ở Quế Lăng lợi dụng cảnh đông người gã đã thể hiện điều ấy, một tay để đằng sau vỗ mông tay kia vòng tới trước bóp vú tiểu thư Kim Ly giữa thanh thiên bạch nhật, gã đã khuất phục được nàng một cách thô bạo.
Hoàng Xuân chợt nắm lấy tay Kim Ly, gã chồm sát tớI bên khiến nàng run bắn toàn thân. Kim Ly cảm nhận có một luồng cảm xúc bỗng cuộn lên dạt dào, mơ hồ lẫn rõ rệt và rõ rệt nhất là bàn tay rắn chắc của Hoàng công tử đang nắm chặt tay nàng. Tất cả mang một sức quyến rũ đến dại người.
Hoàng Xuân từ từ kéo Kim Ly về phía gã. Làm sao nàng có thể cưỡng lại được chứ, những xung động xác thịt đầy bản năng đang réo gọi Kim Ly. Nàng lại e thẹn:
– Hoàng công tử… muội sợ.
Đầu của Hoàng Xuân đã dụi vào cổ Kim tiểu thư, gã ậm ừ:
– Ta biết muội sợ gì rồI, Hoàng Xuân ta không hề là một kẻ tiểu nhân bỉ ổi đâu, nàng yên tâm chớ!
Kim Ly như ngại vuột mất cái cảm giác nàng đang tận hưởng, nàng vội vàng đính chính: – Muội không hề nghĩ vậy, tự nhiên muội cảm thấy sờ sợ mà thôi…