Tôi van xin anh đừng ly hôn không phải vì chấp nhận cảnh chung chồng mà vì gia đình mình và con. Sau khi đề nghị chia tay, anh bảo tôi nuôi 2 đứa nhỏ rồi hàng tháng sẽ gửi tiền về phụ nuôi con. Chỉ khi công ty có việc anh mới về nhà để tắm nhờ ngủ nhờ, chứ cũng không ăn cơm với mẹ con tôi. Nằm bên đứa con nhỏ của tôi mà anh bận nhắn tin cho nhân tình, tim tôi bị bóp nghẹt như muốn ngừng đập.
Anh nhắn tin với bồ khi vẫn nằm bên vợ con
Rồi như biết ý, anh đều ra ngoài nhắn tin, gọi điện cho nhân tình để mặc mẹ con tôi, đêm về lên giường ngủ, chẳng cần biết 2 đứa thế nào. Tôi biết anh sẽ không quay về vì tình mới của anh giàu có hơn mẹ con tôi, xinh đẹp quyến rũ hơn tôi, đúng như lời người ta nói: “Cần Thơ gạo trắng nước trong. Ai đi đến đó lòng không muốn về”.
Tôi van xin anh đừng ly hôn không phải vì chấp nhận cảnh chung chồng mà vì gia đình mình và con. Tôi rất thương bố mẹ chồng già yếu bệnh tật mà mình không thể chăm sóc, nếu biết chuyện ông bà sẽ ra sao? Tôi thương bố mẹ đẻ đã một lần khổ sở khi tôi sinh đứa lớn lúc bản thân chưa được 18 tuổi (tôi không đủ nhẫn tâm để bỏ đứa con này). Nếu ngày xưa tôi dứt khoát bỏ có lẽ cuộc đời sẽ không tăm tối và đường cùng như ngày hôm nay. Tôi không còn tình cảm với kẻ phụ tình nhưng vì những người thân yêu nên chấp nhận chịu thiệt thòi về mình.