VN88 VN88

A em này dâm thật, không mặc quần lót – Truyện 18+

Có điều Linh vốn là một học sinh ngoan nên dù không bị khuất phục thì nó cũng chẳng trêu trọc gì cô, ngược lại nó rất ngưỡng mộ cô. Sau tiết Toán, cô Vân bước vào lớp với hào quang thường có của mình và bắt đầu bài giảng trong sự im lặng chẳng mấy khi có ở các tiết khác. Tất cả con trai trong lớp há hốc mồm nghe cô giảng thì ít mà ngắm khuôn mặt xinh đẹp của cô thì nhiều. Chỉ có ánh mắt của Linh là không dừng lại trên khuôn mặt cô mà đang chiếu thẳng vào vị trí lẽ ra là ngực cô Vân nhưng đã bị cái bàn giáo viên che khuất. Nhưng cái bàn giáo viên thì có thấm gì với khả năng của Linh. Chỉ tập trung trong nửa phút Linh đã nhìn xuyên qua bàn và thấy cái cúc áo thứ hai tính từ trên cổ cô Vân xuống. Năm giây nữa nó đã biết hôm nay cô mặc nịt ngực Triumph màu hồng có ren rất kiểu cách. Linh không vội vàng, nó muốn ngắm vẻ đẹp của hai bầu vú cô được nâng đỡ trong chiếc nịt ngực này hơn là xuyên qua nốt lớp vải cuối cùng. Hai bầu vú của cô được bo rất khéo chứng tỏ cô đã lựa chọn nịt ngực rất kĩ chứ không như cô Hường dạy Văn toàn mặc loại đắt tiền mà chẳng hợp. Lúc này hai bầu vú cô phập phồng theo lời cô giảng. Linh say mê ngắm làn da trắng nõn nà, cái khe sâu hun hút tạo ra do nịt vú đẩy hai bầu vú sát lại nhau. Thông thường Linh dừng lại ở mức này vì nó đã có kinh nghiệm, nếu vượt qua cả lớp vải của nịt vú thì hai bầu vú sẽ hiện ra trong hình dạng rất buồn cười do bị nịt vú ép lại. Chỉ thỉnh thoảng muốn ngắm núm vú màu gì nó mới tập trung tư tưởng thêm để vượt qua lớp vải cuối mà thôi. Mắt nó từ từ di chuyển xuống dưới, cô đang ngồi bắt chéo hai chân. Tập trung tư tưởng mươi giây để vượt qua cái quần nhung cô mặc, Linh thích thú phát hiện ra hôm nay cô lại mặc một loại quần lót mới. Đây chính là điều bí mật của cô mà Linh tự hào là có lẽ chỉ mình nó biết. Từ ngày để ý thấy cô hay thay đổi loại quần lót Linh đã thống kê được cô có tới hơn hai chục cái khác nhau và hôm nay cô lại mang một cái mới. Có lẽ bạn trai cô cũng không biết được cô có nhiều quần lót đến thế. Linh đang say sưa chiêm ngưỡng làn vải mỏng có in chìm hình một loại hoa bó sát vào hông cô thì cô Vân đứng dậy. Nó chặc lưỡi tiếc rẻ vì chỉ mất tập trung một thoáng nó lại đã chỉ nhìn thấy cái bàn giáo viên nơi mà trước đó mấy giây còn đang là cái quần lót màu hồng của cô Vân. Lúc này cô đã viết một câu hỏi lên bảng và đi xuống từng dãy bàn xem tụi học sinh trả lời. Linh bắt đầu trò chơi quen thuộc. Nó dựng quyển sách giáo khoa lên trước mặt tập trung tư tưởng và nhìn xuyên qua đó. Khi cô Vân đi được một vòng và bắt đầu tiến về dãy của nó thì tim nó đập nhanh hẳn lên. Dù đã giở trò này bao nhiêu lần không chỉ với cô Vân nhưng nó vẫn thấy hồi hộp. Khi cô Vân còn cách nó bốn bàn nó đã nhìn xuyên qua quần dài của cô, còn cách hai bàn thì Linh nuốt nước bọt thèm thuồng ngắm cái mu cong vút phủ bởi một lớp lông đen nhánh, loăn xoăn ép xuống do cái quần lót cô mặc hơi bó. Bỗng cô dừng lại bàn trên của cái Giang và cúi xem nó viết gì. Linh mừng rỡ vô cùng, mọi lần cô chỉ bước qua và nó chỉ kịp ngắm « thảo nguyên xanh » của cô trong vòng vài giây. Cơ hội như này thường rất hiếm, cả học kì cũng chỉ được vài ba lần mà thôi. Nó say sưa ngắm hết đùi, mông rồi đến lồn cô, đẹp không thể tả. Nhất là cô lại đứng gần, nó nhìn gần như rõ từng sợi lông đen nhánh. Hai đùi cô trong tư thế khép sát lại khiến cái mu hình tam giác như càng nổi vồng lên hơn. Không ai biết Linh đang nghĩ gì và nhìn gì. Nếu có đứa nào trong lớp có chú ý thì chỉ thấy Linh đang dán mắt vào quyển sách giáo khoa mà thôi. Đơn giản vì khả năng nhìn xuyên mọi vật của Linh chẳng ai biết được.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.