“Đây là phóng viên kênh truyền hình Tin tức và sự kiện. Chúng tôi đang đứng trước tiệm vàng Z8 trên đường Trần Hưng Đạo. Cảnh sát chống khủng bố đã bao vây xung quanh cửa hàng. Tên cướp đang khống chế 4 con tin trong nhà, trong đó có một trẻ em. Điều kiện của hắn là một chiếc trực thăng. Cảnh sát đang gửi người thương thuyết vào đàm phán. Quý vị có thể thấy người đàn ông đang vượt qua hàng rào cảnh sát tiến về phía cửa hàng trên màn hình. Đó chính là Người thương thuyết.”
Hoàng Long chậm rãi và tự tin hướng về phía cửa tiệm vàng bị cướp, hai tay đưa ra phía trước thể hiện mình không mang theo vũ khí. Từ trong cửa sổ tiệm ló ra một khẩu súng. Đoàng. Viên đạn cắm vào mặt đường cách chân Hoàng Long chừng 2m. Trong nhà vang lên tiếng rú của phụ nữ rồi tắc nghẹn giữa chừng. Tên cướp có vẻ rất điên khùng. Hoàng Long không chùn bước, anh vẫn tiến lên. Đến trước cửa, anh dừng lại nói to:
– Tôi là người thương thuyết. Tôi không mang vũ khí. Chúng ta có thể bàn về các điều kiện của anh.
– Không điều kiện gì hết. Tên cướp hét vọng ra. Chúng mày mang trực thăng đến đây hoặc tao sẽ giết hết con tin và cho nổ bom chỗ này.
– Nhưng ít nhất tôi cũng phải thấy được con tin vẫn an toàn.
Một khuôn mặt phụ nữ tái mét ló ra phía cửa sổ, họng súng đen ngòm kề ngay bên mang tai.
– Còn những người khác?
Đoàng. Lại một tiếng súng nổ, trong nhà có tiếng đổ vỡ và rất nhiều tiếng la hét.
– Mày đã nghe thấy chưa?
– Nghe này, tôi đến đây chỉ để giúp anh. Hãy cho tôi vào. Nếu các con tin vẫn an toàn tôi đảm bảo với anh mọi yêu cầu của anh sẽ được đáp ứng.
Tên cướp có vẻ nhượng bộ. Cánh cửa chính hơi hé mở và tiếng hắn vang lên: “Vào đi”. Hoàng Long bước vào. Cảnh tượng trong tiệm vàng khá tan hoang, mảnh kính vương vãi khắp nơi. Trong góc phòng một người đàn ông, một phụ nữ và một đứa bé bị trói. Đứng trước họ là tên cướp và một người phụ nữ khác bị hắn khống chế. Tên cướp trái với hình dung của Long trông rất thư sinh, chỉ có ánh mắt lóe lên vẻ tàn độc, ranh mãnh. Hắn vẩy khẩu súng bắn một phát vào cánh cửa nói: “Cài chốt lại”. Hoàng Long nghĩ “Tên này không biết tiếc đạn hay sao mà bắn vô tội vạ thế?” nhưng anh cũng khép cửa lại. Vị trí như này quá thuận lợi với anh. Anh vừa nói chuyện vừa tiến dần từng bước về phía tên cướp. Hắn có vẻ rất tự tin, nhìn Hoàng Long cười thách thức theo kiểu tao biết mày muốn gì, mày có giỏi cứ tiến vào đây để ăn đạn. Nhưng Hoàng Long dừng lại khi còn cách hắn 3m. Anh tụ lực vào tay phải rồi vẩy tay đẩy một luồng siêu lực về phía ba con tin, họ lập tức bất động hoàn toàn. Tên cướp không biết anh làm gì, chỉ thấy cử chỉ của anh khác thường bèn chĩa súng vào đầu anh quát: “Mày làm cái quái…” Hắn không kịp nói hết câu thì đã dính siêu lực của anh bất động luôn cùng với người phụ nữ đang bị hắn khống chế. Hoàng Long nhanh chóng áp sát tên cướp tước khẩu súng. Trước tiên anh tụ lực vào tay trái vẩy luồng phản siêu lực về phía ba con tin. Họ thoát khỏi cơn bất động đột nhiên thấy Long áp sát tên cướp trong nháy mắt thì không hiểu nổi anh di chuyển bằng cách nào. Tiếp theo anh vỗ luồng phản siêu lực vào tên cướp và người phụ nữ. Hắn quát tiếp chữ “… gì th …” rồi sững người ra khi không thấy Hoàng Long trước mặt nữa mà khẩu súng trên tay cũng không còn. Chẳng để hắn băn khoăn tìm hiểu lâu, Hoàng Long nện một cùi chỏ vào chính ức hắn. Tên cướp gập ngang người lại vì đau đớn rồi lại bật ngửa ra khi lĩnh tiếp một cùi chỏ khác vào cằm. Long nhanh chóng quật hắn xuống sàn còng vòng số 8 lại chĩa súng vào đầu hắn và bảo người phụ nữ:
– Mọi chuyện xong rồi, chị ra gọi cảnh sát vào.
Tất cả chỉ diễn ra trong vòng sáu giây đối với các nhân chứng và mười giây đối với Hoàng Long. Trung tá An đội trưởng đội Phản Ứng Đặc Biệt vỗ vai Hoàng Long khi cả hai đã ở trong văn phòng của ông:
– Chúc mừng cậu lập được chiến công mới. Lần này cậu ăn gian mấy giây vậy?
– Bốn giây ạ.
Hoàng Long vừa đáp vừa gỡ bỏ cái mặt nạ bằng da đang mang trên mặt. Anh không bao giờ để lộ khuôn mặt thật trong những vụ thương thuyết kiểu như vừa rồi.