Chúng tôi lại cười đùa với nhau. Bữa cơm trưa được ba má Mai làm nhiều thứ cho chúng tôi, tuy là cây nhà lá vườn nhưng cũng ngon vô cùng. Buổi chiều hôm đó thì tôi cùng với Duy đi mua xe. Cái xe cũng không dắt cũng chỉ tầm khoảng 900$ àm thôi. Tôi mau cho Duy rồi tôi lái xe về. Duy vừa phóng xe về đến nhà thì ba má đã hỏi
– Xe ở đâu đấy hả Duy?
– Thì xe anh nam mua cho con chứ xe ở đâu nữa, ba má hỏi thế mà cũng hỏi
Cả nhà ngạc nhiên trước con xe mới cóng dựng trước sân do Duy cưỡi về. Ba má Mai thấy như vậy thì nói
– Mày đem trả tiền anh đi, soa vòi vĩnh anh mua xe cho thế hả, mày là hơi quá đáng rồi dó nghe chưa
Tôi thấy ba má có vẻ nặng nề vè vấn đề này thì nói
– Có gì đâu ba má, em nó chưa có xe đi thì con sắm cho em nó một cái thôi mà, có gì đâu mà ba má nghiêm trọng vấn đề thế, cái xe này thì có đáng là bao nhiêu tiền đâu mà. Em nó cũng cần có một cái để đi cùng bạn bè nó chứ, để nó thịêt thòi với bạn bè nó quá. Con cũng coi Duy là em ruột con thôi mà
Thây tôi nói như vậy thì ba má của Mai cũng dịu giọng lại mà không mắng Duy nữa, tôi thì khẽ nhìn sang mai. Mai ánh lên một ánh mắt đầy tự hào vì có một người chồng như vậy. Tôi và Mai ra thăm vườn vì từ khi về đến nhà bây giờ chưa đi được đến đâu cả.