Tôivà Mai đi mua thêm mấy thứ nữa rồi đi xem phim. Trong rạp, tôi khẽ nắm lấy bàn tay mềm mại của Mai. Do đi làm đã khá lâu lên những vết chai sần trên tay đã lộ rõ, Khẽ vuốt bàn tay tôi nói
– Em làm vất vả thế hả Mai?
– Có gì đâu mà vất vả hả anh, cũng bình thường thôi mà, chỉ đứng bóp hoặc khâu mấy cái đế giày thôi mà
– Ừa mới có thế thôi mà tay chai sần hết lên như thế này à!
Nghe tôi nói vậy thì Mai khẽ rút bàn tay của mình lại nhưng tôi khẽ nắm chặt lấy mà nói khẽ như giót mật vào tai
– Thôi nào cho anh nắm tay em một lúc nào, làm gì mà phải rút tay lại như thế cơ chứ, Mai à, em làm người yêu anh nhé được không
– Em …em chưa thế nói được., cứ để em về suy nghĩ đã được không anh? Anh hỏi em như thế này làm em khó trả lời quá
– Có gì mà khó trả lời đâu nào. Em đồng ý thì đồng ý, còn không đồng ý thì cứ nói thẳng ra anh có trách mắng gì đâu nào
Tôi tiếp tục vuốt nhẹ bàn tay của Mai rồi nắm chặt lấy. Mai cũng khẽ nắm nhẹ lấy tay tôi rồi nhẹ nhàng dựa đầu vào vai tôi. Tôi khẽ mỉm cười mà nói
– Thế nào, em đồng ý chứ hả Mai
Mai không nói gì mà khẽ gật nhẹ đầu của mình. Tôi khẽ vòng tay ra mà ôm nhẹ Mai sát vào bên người. Hương thơm nhẹ nhàng cũng lan toả khẽ vào mũi tôi
Xem xong bộ phim thì chúng tôi đi ăn. Lần đầu tiên bước vào một khách sạn khá là xịn khiến Mai không khỏi bỡ ngỡ. Khẽ mỉm cười tôi bảo Mao
– Sao em lạ lắm à, cứ làm ra vẻ tự nhiên đi, có gì anh sẽ chỉ cho, đừng làm ra vẻ bỡ ngỡ như vậy, người ta sẽ để ý và cười cho đấy
– Thế hả, em biết rồi nhưng quả thực là em chưa bao giờ vào những chỗ sang trọng như thế này anh ạ
– Em chưa vào rồi anh sẽ cho em vào thôi mà, có gì đâu
<–nextpage–>
Tôi và Mai lên tầng thượng ngồi ăn rồi ngắm quang cảnh thành phố. Những ngọn đèn đã được bật lên trông thành phố huy hòang đầy màu sắc. Mai khẽ mỉm cười mà nói
– Em không ngờ Thành phố của mình về đêm lại đẹp như thế này đấy anh ạ
– Còn nhiều cái đẹp hơn thế này nữa cơ, thôi nào xuống ăn đi em, còn nhiều cái em chưa biết anh sẽ cho em biết sau