VN88 VN88

Xoa núm vú cho ả sướng rên rỉ – Truyện 18+

Nó châm quẹt để đốt lên cây cọ mồi. Dầu nóng xoa khắp lưng, từng ống thủy tinh được nâng lên, khuấy đều hai vòng rồi úp chặt xuống lưng, nước cồn bị hơi lữa đốt khô tạo ra sức hút bấu chặt thịt lưng vung cao bên trong ống thủy tinh. Nó tiếp đều tay cho đến khi ống thứ mười được áp xuống. Xong, nó lấy tấm khăn phủ lên lưng của mụ để giữ hơi nóng và nhiệt thể. Dầu nóng bắt đầu thấm vào da, cảm giác thật là dễ chịu. Nó ngồi chờ năm phút. Hai ả kia truyện trò ầm ĩ làm nó thấy bực vô cùng. Hai ả vẫn còn chưa chịu mặt áo vào để lồ lộ vú ra ngoài. Năm phút đã trôi qua. Tất cả các ống thủy tinh được nó gỡ từng cái một ra kêu lên thành tiếng “bốc, bốc”. Mụ từ từ lật ngữa ra. “Chị muốn cưng giác hai bên đùi trước cho chị”. Nó chưa bao giờ có khách yêu cầu như thế. Mụ biết nó ngạc nhiên nên vội nói: “Cái vụ này chỉ có chị mới làm thôi, tại vì chị hay bị hành kinh đau bụng, nếu giác hơi ngay vùng bụng dưới và hai bên đùi thì kinh nguyệt sẽ mau dứt”. Không đợi cho nó trả lời, mụ nằm ngữa ra chiếu, mắt lim dim chờ đợi.

Lau chùi sơ các ống thủy tinh, nó bắt đầu chụp nó xuống hai đùi theo lời yêu cầu. Ba cái bên trái, ba cái bên phải. Ba cái ngay vùng bụng dưới. Mụ ta đếm “Một, hai…chín, còn một cái đâu, cưng úp lên chỗ đó luôn cho chị”. Nó càng ngạc nhiên mắt tròn xoe nhìn mụ, mụ vẫn thản nhiên. Nó ụp cái thứ mười vào giữa hai đùi, nơi có chùm lông đen nhánh, nơi lần đầu tiên nó thấy, nơi lần đầu tiên nó nghe mụ ta nói cái gì đó gọi là “tới tháng”. Tay của nó run run, ụp lên mấy lần mà nó cứ vuột ra, không hít vào. Mụ ta đưa hai tay xuống để bạch vùng da bẹn cho căng hơn đồng thời khép hai đùi chặt lại cho miếng bì da nhỏ xíu vung cao lên. Một tiếng “bốc” nhỏ phát ra, ống thủy tinh hít mạnh xuống đó. Mụ ta chợt rên lên sung sướng. Xung quanh “vùng đất nhỏ” đó bỗng nổi phòng cương cứng. Hai ả kia nhìn thấy cũng thích thú, cười lên hô hố khen thằng nhỏ tài ba. 15 phút nữa trôi qua, các ống thủy tinh tự động sút ra. Nó dọn dẹp và đứng dậy định ra về vì trời đã gần sáng rồi. Bỗng một ả bước tới ôm chầm lấy nó, thở hỗn hển: “Chị không có tiền đâu. Trả công cho cưng cách này là… huề. Ôm chị đi…”. Nó hoảng hồn vùng khỏi đôi tay của ả, mặt cắt không còn chút máu. Ả trề môi: “Nhát dữ dậy cưng, nè…còn hai chục lấy đỡ. Mai mốt ghé nữa nghen…”. Thế là xong, nó chỉ có võn vẹn vài ba chục ngàn nữa thôi. Thiệt tội !

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.