Nó cũng thuộc hạng “cao thủ” trong làng nghề tẩm quất dạo vì từ nhỏ nó đã theo đàn anh lão luyện học nghề, mỗi ngày một “chiêu”. Nó phải trải qua một thời gian khổ luyện bền bỉ mới được tay nghề như ngày hôm nay. Nó nắm bắt hết được các huyệt đạo, huyệt vị, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch… Nó còn biết các thủ pháp bấm huyệt Đông y, phương pháp xoa bóp Cốc Đại Phong. Ngoài ra nó còn nghiên cứu nhiều tài liệu y học dân tộc. Tuy nhiên nó cũng vài lần đụng độ với mấy thằng say rượu hoặc chơi “ken” (ma túy). Những lần như thế thì kể như nó ôm “show”, làm không công. Nó nhớ lại lần đó, tưởng bắt được mồi ngon. Một nhóm thanh niên sau trận nhậu đi giải mỏi. Nó phải quần kịch liệt gần hai tiếng đồng hồ trên những tấm lưng đồ sộ, nó mệt lã. Xong xuôi, cả bọn lên xe định nói lời tư biệt. Nó níu áo một tên trong bọn đòi tiền công. Tên đó cười nham nhở : “Tiền gì ? Được phục vụ bọn tao là vinh hạnh lắm rồi…”. Nó uất ức nhất định không buông tay : “Nếu không trả thì tôi la…”. Bỗng một cú đá như trời giáng hất văng cả người và đồ nghề xuống lề đường. Ba tên còn lại nhào đến “bề hội đồng”, tên còn lại túm lấy hộp đồ nghề đập mạnh xuống đường bể toang hoác… Đêm đó nó trở về nhà, mẹ nó hỏi chuyện gì thì nó cứ cuối đầu che dấu mặt mũi sưng húp. Nó tắm rữa rồi leo lên giường. Nó thiếp đi vì tấm thân rã rời.