Có lúc mình leo lên người ảnh nhấp nhổm và sàng mông qua lại, có lúc ảnh đè ngửa mình ra nắm lấy hai châm mình banh rộng hay duỗi thẳng ép chúng lại trên cao, cũng có lúc ảnh đặt mình nằm nghiêng rồi tẹt háng mình và chen vào đó mà nhấp nhưng mình vẫn thích nhất là lúc ảnh kéo mình ra cạnh giường để mình nằm ngửa nửa người ở trên, hai chân buông thỏng xuống đất rồi ảnh đứng dưới đất dùng tay nâng hai chân mình lên banh rộng ra và nhét cu vào mà nhấp. Lúc đó mông mình lơ lững đu đưa theo nhịp mông của ảnh làm cho mình có cảm giác lâng lâng khoái cảm. Tấm ra giường nhầy nhụa nhớt rin rít sau khi mình và ảnh quyết định không làm tình trên giường nữa và đi làm một món gì đó để ăn. Mình thích thú khi nhìn thấy ánh mắt chiêm ngưỡng của ảnh xoáy vào cơ thể mình lúc mình cứ để trần truồng như vậy đi nấu ăn. Anh Nhân còn nhét cu vào âm đạo mình từ phía sau lúc mình đang nấu ăn làm mình đã quá làm cháy mất món trứng rán. Thật là tuyệt khi ở trong buồng tắm ảnh lại đè mình xuống sàn gạch mát lạnh, ảnh nhấp mạnh quá mà sàn gạch men lại trơn trượt làm mình cứ phải chống ngược tay lên tường để khỏi đụng đầu vào tường. Ôi thật là đê mê biết bao khi mình được ghì sát cơ thể hừng hực lửa tình của anh Nhân. Lúc nằm trên giường, mình có nói cho ảnh nghe về ý nghĩ của mình thích một con cu cứ cứng và dài hoài. Anh Nhân cười còn nói mình tham lam quá. Lúc chiều ảnh về rồi mình có coi lại chim của mình thì thấy nó tấy đỏ lên, ấn vào hơi đau nhưng nó làm mình nhớ tới những cơn cực khoái trong vòng tay đàn ông làm mình cứ nứng lên. Ngày…tháng…năm… Ôi một tuần rồi mà không thấy anh ấy đâu. Hay ảnh đã quên mình rồi. Mình thì không tài nào quên cái cách làm tình điệu nghệ của ảnh được. “Cục cưng” của mình không làm mình thoã mãn được. Mình thật sự cần một người đàn ông. Mình muốn đàn ông quá. Ngày…tháng…năm… Cuối cùng thì ảnh cũng đã gọi cho mình. Tiếng nói của ảnh cũng đủ làm cho mình nứng lên. Anh Nhân hẹn mình 7 giờ tối mai, làm sao mình đi được đây, phải nghĩ cách xem. Được rồi mình sẽ nói là về bên mẹ mình chơi một đêm. Ôi mình mong tới tối mai quá. Ngày…tháng…năm… Căn nhà anh Nhân khá rộng và chỉ có một phòng không có vách ngăn gì cả giường ngũ cũng có thể nhìn thấy từ phòng khách. Mình cứ ôm lấy ảnh vuốt ve, nhưng ảnh đẩy mình ra và bảo chờ một lát. Không biết ảnh có gì bất ngờ đây.