– Đẹp lắm, em thấy của chị đẹp hơn của chị Loan nhiều, ngực chị ấy dẹt và nhỏ lắm, không được to như của chị.
Hà Anh hơi đỏ mặt lên, thằng bé này thật thà thật, chẳng dấu diếm gì chuyện nó với Loan cả, nhưng mà thôi, kể thế cũng phải, đây chỉ đơn giản là trò vui chứ có phải là yêu đương gì đâu mà phải quan trọng hoá nó. Cô tò mò hỏi thế có đúng Loan là người đầu tiên đã cho cậu bé biết cái chuyện này không, mọi chuyện bắt đầu như thế nào. Cậu bé gật đầu và kể cậu quen cô bạn của Hà Anh như thế nào, mọi chuyện cũng tình cờ thôi, và chính Loan đã đưa ra đề nghị với cậu ta. Hà Anh thầm nghĩ, hoá ra cô bạn của mình bạo thật, chuyện như thế mà cũng đặt vấn đề thẳng tưng, chẳng ngượng nghịu gì cả. Hà Anh hỏi cậu bé:- Thế chị hỏi thật em, lúc đó em nghĩ như thế nào mà nhận lời?Cậu bé có vẻ xấu hổ, mặt cậu ta đỏ bừng lên:- Em…em…em cũng chẳng biết nữa…quả thật là em cũng thấy…tò mò…và thinh thích nữa…từ lâu em đã muốn rồi…nhưng em chẳng biết làm thế nào cả, mấy đứa bạn em có người yêu rồi…tụi nó cũng kể…khiến em càng muốn hơn…nhưng tính em nhút nhát lắm…chẳng biết nói chuyện…nên chẳng làm quen được ai cả…với lại bố mẹ em quản lý thời gian em chặt chẽ lắm…buổi tối ít khi em đi chơi được lắm…may có chị Loan…và chị…thương em…em biết ơn hai chị lắm…trước đây em cũng không ngờ cái chuyện đó…lại thích như thế…Hà Anh mỉm cười vẻ thông cảm, vỗ vỗ nhẹ vào vai cậu bé, cô nói:- Hoá ra chị là người thứ hai mà em…biết à…Cậu bé e ấp gật đầu.