Loại du đảng như Tài là loại vũ phu thất học, anh chị vì miếng cơm manh áo. Bà Thanh thấy da số bọn chúng dều vai u thịt bắp, mặt mày thì cu hồn các đảng, bà không ưa nhưng cũng giao du với họ vì bọn này thường dễ dụ.
Bà Thanh quyết đinh đi tìm Tài, kẻ mà trước đây không bao lâu bà ghê tởm và tránh né.
Tài đang ngồi nhậu cùng đám em út, thấy bà Thanh bước vô hắn mừng .như vừa bắt được vàng, hắn há hóc míệng ngạc nhiên, hốí thúc bọn đàn em dọn dẹp rồi bằng cái giọng dịu dàng âu yếm nhất của. . . .lơ xe, hắn hỏi bà Thanh : .
– Đi dâu vậy?
Bà Thanh nhoẻn miệng cười chúm chím gi.ống y như cál phao câu của con gà mái dầu trả lời hắn:
– Nhớ anh thì đi thăm, bộ hỏng chịu hả.
Tài mừng quýnh lên. ở cái bến xe này, hắn thích con nào là cứ ra lệnh dến ngủ với hắn ngay, chưa có con nhỏ chuối chiên, mía ghim nào dám từ chối, nhưng khi đụng đến “bà Thanh tài-pán” thì hắn thất bại nên cứ ấm ức mãi.
Mối hận tình sắp sửa chìm vào “cỏi bư không” thì con mồi lù lù vác “cái lồn” tới: hắn lính qua lính quính nhu cbó ăn vụng bột, đang nói cuyện âu yếm với bà Thanh bổng bắt quàng quay qua chửi bới đàn em loạn xạ.
– Em đến thăm anh thì ngồi chơi, chờ anh sai mấy căi thằng chó đẻ này đi muạ mồi về tụi mình nhậu lai rai nha.