Không những phần trong âm hộ đỏ mà 2 cái thẹp cũng ánh lên một màu đỏ huyết dụ giống như lông trên cổ của loài chim bồ câụ. Xung quanh háng cũng đỏ thẫm chứ không thâm đen như của người khác. Lông xung quanh màu hung hung, phần trên mu màu đen óng ả . Nhiều khi tôi chỉ mở đèn thật sáng ngồi quan sát, sờ mó phần ấy cả tiếng đồng hồ cũng không chán, nói gì đến chuyện đưa lưỡi hay dương vật vào thì thật là…tuyệt cú mèọ. Mỗi lần thẩn thờ ngắm nghía âm hộ đẹp đẽ của chị, tôi lại nhớ đến và thấu hiểu hết lời thơ của Hồ Xuân Hương ” khen ai khéo tạc cảnh cheo leo….mỏi gối chồn chân vẫn muốn trèo”, và thấy lời người xưa thường nói, thường ví von rất có lý: anh hùng hào kiệt trong thiên hạ cũng có lắm người chết ở chổ nầy đâỵ
Sau khi làm tình đều đều với tôi thì chị Tám yêu đời thấy rỏ . Có lẽ chị thấy đời lên hương chăng? Theo lời chị kể thì cuộc sống ái ân với anh Tám gần 20 năm qua chán phèo và nhạt như ao nước ốc. Ngay từ ngày mới lấy nhau cũng vậỵ .Anh Tám sau những ngày đi biển về la chỉ biết tới rượu, nhiều lúc hứng lên thì đè chị ra làm cái “rẹt” 2, 3 phút như gà vậy thôị. Từ ngày qua Mỹ cũng thế . Tối về nốc rượu vô rồi ngáy như sấm dậy và ngủ như chết. Nhiều đêm chị động xuân tình, thèm muốn lắm nhưng không dám đánh thức anh Tám vì sợ bị chửi, nên đành nằm trằn trọc, thao thức suốt đêm dài lắng nghe từng cơn gío thoảng, từng hạt mưa rơi rớt ngoài hiên. Năm khi mười họa anh Tám mới làm chuyện ấy, mà mỗi lần làm chỉ cởi quần chị ra, không thèm cởi áo, đút vội cái dương vật yếu xìu vào và lại làm cái “rẹt” trong vài phút là xong, không đủ gải ngứa cho chi.. Bây giờ được tôi đền bù thật xứng đáng cho những tháng ngày hoang phí đó, cho những ngày mà “buồng xuân lạnh muì hương” đó, và nhất là được tôi chơi cho đê mê, ” cho lăn lốc đá cho mê mẩn đời” thì chị có nhiều dự tính rất lãng mạng trong đầu . Ai cấm một người đàn bà khi họ tìm được hạnh phúc, được hưởng trọn vẹn cái thú ái ân khg có quyền mơ mộng? Nhưng nghẹt nỗi bản thân tôi, cái dương vật lớn và dài của tôi, hay chính xác nhất là khả năng làm chị thỏa mãn trong việc ái ân của tôi là lý do, là nguồn cội cho những mơ mộng lãng mạng nhưng đầy sa đọa của chi… Chuyện tôi làm tình với chị tuy tội lỗi, tuy thất đức nhưng có thể giải thích vì chúng tôi thất bại trong khả năng kiềm chế sự đam mê, sự cám dỗ của thú vui xác thịt. Điều nầy tạm có thể tha thứ được. Thánh nhân kia còn mắc lỗi huống hồ người phàm như chúng tôị. Chúa, Phật cũng từng dạy rằng loài người đắm chìm trong bến mê, trong bể tội lỗi và phải cần được sám hối đó saỏ?