Ra ngoài cửa hang Lan Anh ngừng lại một lúc để xác định phương hướng mặc dù hôm đến đây vào ban đêm nhưng do kinh nghiệm của bao nhiêu năm làm báo cô cũng nhớ được một vài mốc chỉ đường bây giờ chỉ là phải xác định lại.Lan Anh không chậm trễ cô biết bọn sói có thể về bất cứ lúc nào tùy ào việc chúng có bắt được mồi hay không .Vừa rời khỏi hang khoảng 2-300m Lan Anh cảm thấy tim mình ngừng đập khi nghe một tiếng rú đầy vẻ tức giận không thể lẫn vòa đâu của Phốc đấp lại là những tiếng rú của không biết bao nhiêu con sói khác ,những tiến rú như vọng đến từ bốn phương vọng đên ,lũ sói đã biết con mồi chạy trốn (Chạy đi ).Cô bươn chay bất kể những cành cây hai bên quật tới tấp vào người ,tiếng sủa truy đuổi của lũ soi ngày một gần rồi ở phía sau Phốc xuất hiện với cặp mắt đỏ ngầu hàm răng nhe ra giận dữ .Hai con sói khác không biết từ đâu tới chạy bọc hai bên sườn Lan Anh nhưng chúng không xông tới vì theo luật của bầy con sói đầu đàn là con sói sẽ xông vào con mồi đầu tiên.Khoảng cách giữa Lan Anh và Phốc ngày một gần 10m ,9m,8m,..5m và con sói tung mình chụp xuống thân hình người phụ nữ đang chạy trước nó . “Đoàng Đoàng “ hai tiếng nổ xé tai ngay bên cạnh quật cô xuống bụi cây bên đường khi ngã xuống Lan Anh còn nhìn thấy Phốc bật ngược về phía sau với cái đầu vỡ nát (Ông này viết truyện trinh thám được đấy đứng tim hai lần rồi) .Páo hiienj ra từ bụi cây cạnh đó cầm khảu súng kíp nòng còn bốc khói kéo tay Lan Anh thét “Chạy đi nhanh lên”.Không kịp hỏi hay thắc mắc về sự có đày bất ngờ của Páo Lan Anh lại vùng chạy vừa chạy cô vừa ngoái đầu nhìn lại .Hình ảnh cuối cùng mà cô nhìn thấy là Páo với khẩu súng kíp hết đạn đang đối mặt cới một bầy sói chồm tới cậu ấy ngã xuống .Chính bản thân Lan Anh cũng không biết làm cách nào mà cô chạy được tới ngôi nhà của Páo mà cô tới lần đầu và cô đã giọi điện cho những ai chỉ biết rằng khi Lan Anh quay lại chỗ Páo thì ở đó xúm xít không biết bao nhiêu người vây chung quanh một thân hình đầy máu me cô thét lên một tiếng rồi ngất lịm.