Thu đi ra đi vào ngóng đợi, nàng mong Quân đến sớm, không phải để được mây mưa dù rằng nàng gọi phone hẹn Quân cũng như những lần gọi trước kia. Nhưng lần này Thu đã quyết định, Thu sẽ van xin Quân bỏ nghề để sống với nàng vĩnh viễn. Thu muốn Quân của riêng nàng, cứ nghĩ đến cảnh Quân ôm ấp những ngưòi đàn bà khác tự nhiên Thu cảm thấy tưng tức. Thu ghen !!! có thể vì Thu nhớ Quân, nhớ hương vị mồ hôi, nhớ những lời thầm thì yêu thương của Quân. Nàng cảm thấy hạnh phúc khi Quân ôm nàng trong lòng và ngồi thật yên lặng. Thu thèm những ngày cuối tuần có Quân đến để cùng nàng ăn cơm, để nàng được nhìn thấy Quân vẫn khoẻ mạnh sau những lần truy hoan nghề nghiệp. Thu muốn chăm sóc Quân. Thu muốn một mái ấm như những người đàn bà bình dân khác.Tiếng chuông reo, Thu bật dậy, vuốt sơ quần áo đi ra mở cửa…. không phải là Quân, thằng bé trao vội cho Thu một phong bì rồi vụt chạy. Thu ngẩn ngơ trở lại bộ Sa lông xé thư đọc… Mắt Thu nhạt nhoà, Thu khóc nức nở như trẻ con, đầu óc choáng váng, nàng chỉ loáng thoáng nhớ câu cuối cùng của Quân : “… Người đàn bà tôi yêu thương vô cùng đã chết từ hai năm về trước…. ”
Gian phòng vang nhẹ tiếc nức nở của Thu hoà lẫn tiếng nhạc vẫn lạnh lùng một cách tàn nhẫn… “… Tôi xin người cứ gian dối, nhưng xin người đừng lìa xa tôi…. “(Hết)
(Truyện 18+ 18Truyen.com)