Xuân chìm vào cơn sướng tình dục. Tai nàng nghe phong phanh anh Thiều nói bú, nói đụ, mà nàng không ý thức gì cả. Cho tới đêm nay tại phòng ngủ Thanh Lạc ở bến xe Phan Rí. Xuân nằm nhìn con cặc anh Thiều đang ngúc ngoắc. Con cặc mà cách đây hai tháng, Xuân đã từng ngậm và bú. Bú thật lâu. Hình như lâu cả nửa tiếng, thì anh Thiều bắn khí vào trong miệ ng nó.
– Uống, nuốt hết xuống bụng đi Xuân. Nước đó bổ lắm!
Xong anh kéo cô con gái lại gần, bắt nàng lên nầm bên cạnh anh. Anh cho tay vào quần sờ lồn nàng. Nghệ thuật cao cường của anh, người đàn ông từng trải, đã làm cho Xuân mê chết được. Nhưng chỉ được nửa chừng, vì ngoài nhà bếp tiếng chị Năm vang vang . Xuân kéo lẹ quần lên. Anh Thiều hẹn nhanh:
– Mẹ về rồi. Hẹn bữa khác nhen. Dượng bú cho, Dượng đụ cho . . .
Bữa khác? Rồi Xuân chờ dài cổ mà chẳng thấy, vì hễ có anh ở nhà là chị Năm cứ quanh quẩn bên anh giờn hớt, sờ mó. Đôi khi chị làm mà chẳng để ý có Xuân đang dòm ngó.
Đêm nay, đêm hoàng đạo. Chỉ có anh với Xuân. Đèn mờ mờ, rất dâm dật. Xuân vẫn nhìn con cặc của anh Thiều mà nuốt nước miếng. Người thì ngủ mà cặc thì thức Tức quá, chờ lâu không thấy anh Thiều giữ lời hứa, Xuân mò xuống cúi mặt hôn con cặc anh một cái Xong, Xuân thọc hắn tay vào quần đùi của anh, nắm cứng lấy con cặc như ngày nào. Anh Thiều giả vờ trở mình:
– Ủa Xuân ơi? Ma nó cầm cặc của Dượng kìa?
Xuân lắc lấc con cặc và nói:
– Con cầm nó đây chớ ma nào. Dượng làm bộ
Anh Thiều mở mất cười thật tươi với Xuân:
– Tuột quần áo hết ra mình lên giường nầm. Dượng bú cho.