Chàng Xuyên thì banh hai háng chị ra, đút hắn cái đầu vào đưa môi ngậm hội le, nút mạnh không kém chị Năm. Hai người sướng miệng, sướng luôn bộ sinh dục, cân sức, cân lực. Hợp quá. Trời đất im lặng để nghe và nhìn đôi nhân tình đã đến với nhau vì xác thịt! Được khoảng hai mươi phút, chị Năm nhả cặc Xuyên ra, kêu:
– Úi anh Xuyên ơi! Cho em ra một cái trống miệng anh nhen? úi, sướng như vầy không ra cũng uổng. Đẹplrai ơi~ Nghe em ra nè…!
Chị kẹp chặn đầu Xuyên, nhấn tóc Xuyên. Đít chị hẩy tới liên tục. Môi Xuyên ướl nhẹp. Chàng nuốt ừng ực. Ngon! Ngon quá. Canh Ô môi ăn với cá rô chiên. Món vườn mà bắt quá, quyệt quá. Xuyên sướng một cách, Chị Năm sướng một cách. Chị sướng bởi vì được đụ với nhân tình của bà chủ. Xuyên sướng vì tối qua chàng mới đụ được Xuân, con gái của chị Năm, bây giờ chàng sắp đụ luôn cả mẹ. Lòng tham muốn chiếm hữu tất cả cho mình là bản tánh cố hữu của Xuyên. Nhưđêm qua, chàng vừa đụ xong Thạch Loan sau đó chàng đụ luôn mẹ Thạch Loan là bà Linh. Phải gọi Xuyên là con quỷ râu xanh. Cái gì làm cho chàng sướng về nhục cảm là Xuyên tiến tới. Không đạo đức. Không đần đo suy nghĩ.
Chị Năm thì hoàn toàn không biết đêm qua Xuyên đã ăn nằm với con gái của chị. Vì lúc đó chị cũng đang lên mây với chàng Ngọ. Nếu bảo loạn thì gia đình này là cái ổ tham ô. Không phải tiền bạc. Mà tham Ô và nhiễu nhương về tình dục. Bất đầu là bà Linh.