Xuyên táo bạo nắm tay Xuân, kéo gần lại. Sương đêm cùng gió khuya đã làm trời đất ẩm ướt, lành lạnh. Dưới ánh trăng, khôn mặt cô bé đẹp hồn nhiên, thơ ngây. Xuyên đang cổi trần. Chàng kéo cô bé lại thật gần cho người được ấm. Lần đâu tiên va chạm với đàn ông, người đàn ông mà cách đây 10 phút, Xuân đã thấy hết thân hình trần truồng, và nghệ thuật đụ đéo tuyệt vời trong phòng kia. Người Xuân run lên, không phải vì sợ, mà vì cảm xúc bất ngờ được gần gũi với Xuyên.
Xuyên ôm cô bé vào lòng mà tim đập túi bụi. Nửa vì sợ bà Linh trong kia bất ngờ nhìn thấy. Nửa vì Xuân còn nhỏ quá. Xuyên sợ nếu có ai khám phá thì chàng sẽ bị tù vì đã lôi kéo Xuân vào vòng tội lỗi. Xuyên nói nhỏ và thật nhanh:
– Hồi nãy xem anh đụ bà chủ, em đã cho tay vô quần tự làm lấy, và em đã ra hết một lần hả?
– Dạ , sướng lấm anh ơi ! Sướng làm em muốn xỉu luôn…
Em dã làm gì bầng tay mà sướng vậy?
– Dạ, thì em… mắc cỡ thấy mồ. Em không dám nói đâu…
– Chỉ có em với anh ở đây thôi. Đâu có ai khác đâu mà mắc cỡ.
Xuân gục đầu sát vào ngực Xuyên, bẽn lẽn thú thật:
Dạ, cũng giống như mọi lần, là em đưa một ngón tay vô lồn, em thụt nhẹ một mình. Nhưng bữa nay em ra được bởi vì được xem anh, trẻ trung, đẹp trai. Đã vậy lúc đụ với bà chủ, anh lại đụ dai sức… nên em dã ra. .
Hai tay Xuyên bưng mặt cô bé lên hỏi:
– Em biết hôn không?
– Dạ không.
– Anh dạy cho em nhen. Đưa lưỡi ra đi.anh nút nhẹ cho em sướng.