Xuyên nằm ngửa ra. Xuân làm giống hệt chị Năm. Nàng nằm sấp, quàng hai chân, úp lồn lên miệng của Xuyên, rồi quay lộn dầu xuống bú cặc. Quả như lời Xuyên nói, mới bú nhau có trên hai mươi phút mà Xuân đã phải nhả cặc Xuyên ra la lớn:
– Trời đất quỷ thần ơi ! Đụ, em chịu được cả tiếng. Mà sao anh bú, làm em… em ra nè anh Xuyên ơi! Em ra trong miệng anh nè… Nuốt đi, nuốt đi. úi, úi, úi. Chết con mẹ ơi! Kiểu bú này sướng quá đi nè trời!
Xuân cố bú thật mạnh cho Xuyên cùng ra, nhưng đại tướng Xuyên vẫn tỉnh bơ. Thế là Xuân lộn đầu lại nhét cặc Xuyên vào lồn và lái phi thuyền. Hai người lại tiếp tục cái đụ dai dẳng cho tới quá giờ cơm trưa.
Khoảng một giờ trưa hôm đó, trong khi Xuân và cậu Xuyên bú xong, đè nhau ra đụ, thì có tiếng gõ cửa. Xuyên hỏi:
– Ai đó?
– Thạch Loan. Mở cửa cho em vô đi anh Xuyên.
– Ờ đợi anh mặc đồ một chút. Em với Khoa muốn qua thăm anh với Xuân. Mặc đồ thời cổ cũng được. Kiểu thời ăn lông ở lỗ đi. .
Có vẻ yên tâm, Xuyên nhảy xuống giường, để Xuân nầm trần truồng như thế. Chàng mở cửa. Cả Loan và Khoa đều trần truồng bước vào. Loan cười tươi như hoa và khen:
– Khiếp anh làm gì mà cô Xuân la như bị Tây hãm vậy?
– Biết rồi, còn hỏi hoài. Xuyên nói.
– Thôi chớ. Tụi mình ngừng chơi ăn trưa chớ ! Đói bụng quá thôi. Mà chị Năm đi đâu chẳng thấy. Không biết mẹ em đi rồi chị ấy có nấu cơm không?
– Có nhưng mà bữa nay anh bao. Cả nhà đi ra phố ăn cơm Tàu. Cho chị Năm nghỉ xả hơi một bữa. Chị cũng đang bận. . .
– Bận cái gì?
– Biết rồi, hỏi hoài. Ta nói vậy thì hiểu vậy đi.
– Thiệt mà . Anh Thiều tài xế đi với ba em rồi, chị Năm lấy ai mà “bận”? Chị Năm bận cái gì, với ai? Anh nói em nghe đi! Anh Xuyên!
– Chị Năm đang.bận với thừng Ngọ làm vườn, dưới phòng riêng của chị đó
– Trời đất ơi! Ai nói? Loan hỏi gấp.