Ngọ cười cười hỏi tiếp:
– Cái rồi… Hai người bú nhau hả?
Chị Năm chối liền:
– Không. Cậu bú tôi chứ tôi đâu có bú cậu.
Nghe chị Năm nói vậy, Xuân mau miệng trả lại:
– Rõ ràng con thấy mẹ và cậu Xuyên hai người nằm lộn đầu bú nhau mà.
– Trời ơi! Nó muốn cướp anh Ngọ của tôi rồi bịa đặt ..
Xuân chạy lại ôm mẹ:
– Thôi, con xin mẹ đừng khóc nữa. Con mượn đỡ anh Ngọ chơi mấy bữa rồi trả lại mà. Anh Ngọ vẫn là của mẹ mà. Không có ai cướp Ngọ của mẹ đâu. Nghe con gái nói chị Năm mừng quá. Đối với người khác thì chị Năm không thèm ghen. Nhưng kỹ thuật làm tình của Ngọ quá độc đáo, chị sợ mất nên đành phải khóc, phải nói dối chuyện dụ với cậu Xuyên và phải la con gái.
Xuân cầm tay mẹ đỡ lên và dìu chị tới giường để chị ngồi xuống bên cạnh Ngọ. Xuân nháy mắt với Ngọ hãy an ủi chị Năm. Nhìn ánh mắt của Xuân, nể tình, Ngọ choàng tay qua vai chị Năm nói:
– Anh vẫn còn đây chứ có mất đi đâu mà em ghen .
Chị Năm vẫn thút thít trong miệng. Vừa chậm nước mắt, giọng chị rưng rưng:
– Anh… anh còn đây, nhưng cái khác đã mất… Tôi nói không sai.
– Nói xàm xàm nà . Có cái gì mất đâu. .
Chị Năm liếc nhìn con cặc còn nhông lên cứng đờ của Ngọ rồi cất giọng chanh chua:
– Trời ơi! Đụ cả buổi sáng mà hổng mất. Chớ cái gì mới mất? Coi cái con cặc của anh đi. Nó bóng lưỡng à. Anh ra mấy lần với con Xuân rồi?
– Mới có một lần à. Mà đang ra thì em xuất hiện làm cụt hứng…
– Chớ không có em chắc anh định đụ con nhỏ cho tới chiều lắm à. Hồi nãy em nghe nó nói nó đã ra cái thứ ba, mà sao anh có một?