Chị Năm ngồi cái phịch trên ghế dựa, rồi ứa nước mắt khóc kể:
– Không phải tôi giận con Xuân, mà tôi… mà tôi… mà tôi… Tôi ghen với anh. Hồi hôm đụ tôi ngoài hành lang, anh hứa gì, anh có nhớ không? Anh nói tôi là người yêu duy nhất của anh thôi. Anh sẽ không yêu ai nữa ngoài tôi. Rồi bây giờ anh lại ngủ với con gái của tôi ngay trên giường của tôi. Cặc của anh còn dính khí kia kìa.
Nghe chị Năm kể lể, Ngọ bình tĩnh phân trần:
– Thì chị, trong lúc sướng quá, chị cũng hứa với tôi như vậy. Có khác gì đâu. Đáng lẽ tôi phải giữ lời hứa yêu chị suốt đời. Nhưng sáng nay gặp em Xuân. Xuân nói chị đang đụ với cậu Xuyên tơi bời trong phòng bà chủ. Tôi làm sao giữ lời với người đã phụ tôi trước?
Dù ngượng lắm nhưng chị Năm cũng cố chổng chòi trong giọng nói đầy nước mắt:
– Anh coi, buổi sáng nay anh đi tưới hoa. Tôi lên phòng bà chủ quét dọn. Gặp ông quỷ Xuyên ổng ngủ mà cổi trần truồng. Thấy vậy tôi đã cố tình làm ngơ rồi. Bất nhơn rủi tôi đụng cái ghế. Tiếng động hơi lớn làm cậu thức dậy. Rồi cậu bắt chuyện. Mà cậu lại chơi ác. Nói chuyện với tôi mà cậu cũng không chịu mặc quần, cứ để cái của quý chổng ngược lên. Tôi định chạy ra khỏi phòng thì cậu níu tay tôi lại. Cái rồi… Cái rồi… rồi…