Nghe Xuân chê, Ngọ tức quá cũng tuột quần đứng thẳng lên trình diện con cặc đang cương cứng và choom lông dái đen sì cho Xuân xem:
– Xin lỗi em à . Chưa chắc lông dái của Dượng em nhiều bầng anh đó à.
Xuân nhìn trân trối con cặc của Ngọ. Vừa to vừa dài, da đầu còn hơi múm. Xuân mê quá, lấy tay cầm và bóp bóp:
– Ời anh nói đúng à. Cặc của Dượng Thiều không. đẹp bầng cặc của anh Lông của Dượng cũng ít thua anh. Sao mà nó trắng tươi như vầy hả anh Ngọ? Cho phép em nhen.
Không chờ Ngọ dộng ý, Xuân chồm tới tuột hẳn cái quần ra khỏi hai chần Ngọ. Rồi Xuân từ từ ngoạm vào đầu cặc bú chùn chụt’như trẻ con đang khát sữa cầm được vú mẹ. Mấy cành xoài rung động vì gió, làm mấy đốm nấng lung linh trên nền xi măng. Hơi mát của buổi sáng mùa thu tỏa ra khấp nơi. Cả Xuân và Ngọ nhắm mất thưởng thức cơn dục tình đang túa đến. Ngọ vẫn liếc nhìn cái lồn của Xuân với chòm lông lồn lơ thơ xam xám, mà ước mớ. Ngọ mơ ước lát nữa đây Xuân sẽ cho mình nầm lên bụng, và đụ Xuân vài ba cái cho tới trưa. Ngọ nói nho nhô:
– Có người đẹp trề tuổi ở trong nhà như vầy mà tôi đâu có biết. Em bú cặc rành đâu có khác gì chị Năm, mẹ em?
Xuân cứ chăm chỉ mãi mê bú cặc, không cần nghe Ngọ đang nói gì. Xuân chỉ biết sáng nay, vô tình nhờ mấy tấm hình lục tĩu mà Xuân sẽ được người đàn ông thứ ba xin đụ. Xuân cũng mừng thầm trong lòng là từ nay, nếu anh Thiều không có ở nhà, hoặc mãi bận lo làm tình với chị Năm, thì Xuân đã có người khác để mua vui, để thỏa mãn cơn ghiền mà anh Thiều đã huấn luyện cho mình.
– Em ngậm sâu vô và nút mạnh hơn một chút nữa được không? Đó, đó mới sướng Xuân ơi? Bú xong, nằm ngửa ra anh bú lại cho. Bữa nay nhà đâu có ai. ông bà chủ đi vầng. Anh Thiều không có nhà . Má em thì đi chợ. Con gái bà chủ đi học. Chỉ còn có hai đứa mình.