Có lúc đột xuất, Thiều đâmluỡi sâu vô lỗ lồn của Xuân. Nàng hél lên một tiếng, lấy tay che miệng. Đầu lắc lia lịa, cắn mạnh hai môi chịu đựng. Nhất là khi Thiều ngậm chặt vào hột le của Xuân mà nút nhẹ. Bụng Xuân dợn sóng. Hai đầu gối giật lia lịa. Hai bàn chân chúm các ngón lại, triển thẳng ra vì cơn sướng tuyệt cao đang hành hạ Xuân:
– Đu mẹ, chắc em làm vợ anh luôn quá anh Thiều ơi ! Chó đẻ ơi ! Anh là ai em mê chết đi được . Sướng như vầy hèn gì bà già la như khóc, như bị ai đè ra hãm, hay cắt cổ. Đó, Thiều yêu quý của em. Đó, ngón tay… Của… anh… Hả? Nó… nó… khốn nạn, anh đút luoi vô lồn làm… gì vậy? Chu cha, bộ muốn… em chết hả ? Miệng anh bú hột le, ngón tay thì rà lỗ lồn. úi, úi, nó vô, chui vô, chui thẳng vô luôn đi anh, mau anh. Em không chờ được nữa. Sướng chi lạ quá . Lọt hết vô rồi hả. Chó dẻ, khốn nạn, đụ mẹ anh. Anh còn nhúc nhích ngón tay sát tử cung… Của em nữa hả… khốn…. nạn?
Xuân sướng quay quắt. Lắc đầu. Tóc mai lòa xòa trên trán, rối bù, phủ cả mặt mũi Xuân. Mồ hôi nàng rịn ra. Nước mắt sung sướng thoát ra nơi hai khóe mắt, chảy thành gióng, sáng dưới ánh đèn phòng mờ mờ dâm dật. Anh Thiều đổi kiểu. Anh rút ngón tay ra, cho lưỡi vào cử động trong cửa mình, trong khi hai ngón tay tiếp tục xe hột le. Anh xe nhẹ nhẹ. Còn tay kia thì anh cho lên vê nhẹ đầu vú. Gương mặt của.