Tiệc tùng xong chàng rể- cô dâu, như nhập phòng hoa chúc, ông lấy phép nghĩ không vướng bận giờ gần Tú Quyên âu yếm chăm sóc bào thai vợ. Tuy Tú Quyên cấn bầu, nhưng nữ giới thời kỳ mang thai các vùng cảm giác trong âm đạo trở nên nhạy bén, thèm kích thích hơn bao giờ hết. Ông bà ra áo quần, nằm ôm nhau như truyền hơi ấm, tay ông rờ vú vợ bây giờ cảm nhận khá khác lạ cứng hơn trước, các hạch sữa hoạt động đầu vú nhô cao các tế bào cương nhìn hấp dẫn vô cùng, nét mặt cũng tròn dã dẻ, hồng hào phương phi.
Âm vật Tú Quyên cũng nở nang, âm môn như bóp chặt hơn mỗi lần ông đưa dương vật vào kéo ra kích thích khác lạ. Ông nắc nhịp đưa Tú Quyên về chân trời xa tít có định hướng.
– Anh Đông em rất sung sướng làm vợ anh từ nay.
Nhưng em xin giữ con, nuôi con và sẽ ăn cấp dưỡng chánh phủ cho tới ngày con lớn khôn. Anh đến thăm con bất cứ giờ nào và sanh thêm con nữa nếu anh thấy còn sung sức còn cần em một bên.
Thực sự, ông Đông muốn có lễ hỏi rỡ ràng vinh hạnh nhà gái, trắng đen cho minh bạch trước mọi người, còn việc con cái: anh, chị em nó biết nhau, khi ông một trăm tuổi. Ai nuôi, ông nuôi đều được hưởng trợ cấp “single- đơn chiếc” theo luật an sinh xã hội Úc ban phát. Cho bà dành đi…
Đúng thực tế đất nước Úc đa văn hóa: chim chóc, “cỏ hoa”, đứng đầu; trẻ con đứng kế, phụ nữ rồi mới tới Nam thanh nữ tú. Ông Đông già loại đội sổ… âu cũng cái nghiệp số mà quay về với vợ Thanh Nguyệt:”No cơm ấm cật, rậm rật tối ngày”. (Hết)
(Truyện 18+ 18Truyen.com)