Dưới hầm tàu thợ máy đang ngồi kề người đẹp, tâm tình ngắn dài định thả “heo nọc” ra, Mỹ Lan thừa biết thân phận nhi nữ thường tình, không dám chối cãi- sẽ bị ông Chủ hay Tài phú trừng phạt, nàng phó mặc cho thợ máy, một thanh niên cũng là người nhà của Tài phú đảm nhận công tác. Mỹ Lan cho chàng, ôm hôn hít thỏa mãn thoa nắn ngực, nàng tránh né giao hợp vì âm đạo còn đau- viện cớ phải hướng dẫn Phong mặc trang phục an toàn, và thiết bị ngụy trang như nhóm người câu cá, đánh lừa kiểm soát Hải quan khi tuần tra gần.
Khi con tàu rời cảng một khoảng xa độ hơn 15 km, Thành gài số tự động giữ gia tốc máy chạy đều đều, cho Thanh Nguyệt cầm lái hướng đường thẳng lướt tới trước. Chàng chỉ quang cảnh xung quanh về đêm, nhân cơ hội đưa tay thám hiểm cặp nhũ hoa, thoa nắn vuốt lên xuống vùng bụng thon eo, rồi từ sau ôm hôn nàng như món quà từ trời rớt xuống, “khối thịt dư” áp sát vào hai mông to tướng của Nguyệt làm nàng sung sướng, bèn sàng mông qua lại cho cọ xát… đến khi tàu vào điểm hẹn, vừa thả neo an toàn, mở đèn tín hiệu đêm.
Thành đưa bộ trang phục bơi lội cho Nguyệt ướm thử vào người, căn dặn những điều căn bản khi gặp nguy khốn, xong vòng tay ôm siết nàng trong nổi dâm dục dâng tràn. Nguyệt biết muốn có tiền vào tay- hoa hồng tải hàng- , thì nàng phải hy sinh chút gì “quý báu” với thanh niên lái tàu; huy hoàng hay chợp tắt, sinh mạng tùy thuộc vào chàng ta cả.
Thành có sức khỏe dồi dào, chắc chắn tinh lực sung mãn, Nguyệt thoáng nghĩ chút nữa hai người nhập cuộc vui mây mưa, nó sướng miên man và kéo dài bất tận. Cả hai ôm nhau hôn hít như cảnh vợ chồng sinh hoạt hằng ngày không còn ngượng ngùng, khi toàn thân nóng ran và hưng phấn trọn vẹn, chàng hướng Nguyệt lại ghế sofa- bed phía sau. Nguyệt nằm ngửa đưa hai chân cao lên, dâng trọn âm đạo mở rộng cho dương vật to và dài của Thành xâm nhập, chàng nắc thật mạnh ra vào trơn tru ấm áp, từng cú nắc tạo âm thanh o ọt…oọt, nàng sướng trân người, dâm thủy tuôn ra ào ạt, Thành cứ hành sự như của riêng mình cho tới khi đưa Nguyệt lên đỉnh tuyệt vời ái ân, chàng rút ra cho bắn tinh dịch vào khăn, Nguyệt như còn tiếc nuối, ôm ghì chặt không chịu nới lỏng vòng tay; miệng ú.. ớ phát âm đầy giọng dâm dục, chị sướng lắm em hãy, âm hộ chị “bót” cứ đụ mạnh đừng nề hà gì…
Chị Nguyệt ơi!, hãy ngồi dậy, hãy khom người vịn thành ghế đi, Thành tra chim vào nắc mạnh và liên tục- như kiểu thông nòng súng chiến đấu- . Nguyệt quá ngỡ ngàng, không thể tưởng sự sung mãn thanh niên tuổi ba mươi, vừa bắn khí xã bỏ trước mặt mình, giờ hùng hục quần thảo như trâu kéo cày.