Khi vừa giáp mặt Thanh Nguyệt trong phòng lúc nãy, ông Hà- Mậu- Ích quá ngỡ ngàng người phụ nữ trung niên, có nét mặt đẹp tao nhã, mái tóc ngắn đen huyền ôm kín bờ vai, thêm làn da ngâm mịn màng, khêu gợi hơn nữa bởi cả ba vòng của bà đều được “hấp” lại, biến Thanh Nguyệt như thiếu nữ hai mươi hơ hớ xuân tình, ông Ích hoàn toàn rung động, rạo rực trong lòng tràn đầy bâng khuâng và rộn rã, làm cho đôi mắt như mờ hẳn.
– Cô Nguyệt, em là mỹ nhân, duyên dáng tuyệt trần. Chúng ta vừa xem mặt hàng xong, em có thể ngủ nghĩ ở đây với anh chờ đến sẩm tối.
Còn Quốc Phong được cô Mỹ- Lan một thục nữ mời đi, hai người phải qua hai dãy hành lang khác đến phòng riêng biệt của họ.
– Em có nhiệm vụ phục vụ anh thỏa tình và chờ tối chúng ta cùng xuống con tàu, cả nhóm- như Tài phú giao trách nhiệm tải hàng.
– Anh thay áo quần, cho em tắm sẽ quay ra; nàng chỉ vấn khăn lông trắng quanh người nằm trên giường như chờ đợi. Mỹ Lan thật quá trẻ so với Uyển My vợ mình ở nhà, mười chín xuân xanh, như nụ hoa hàm tiếu, môi đỏ, má hồng chưa từng nếm trải tình đời được ông Tài phú đãi cho “lấy hên” trước khi xuất quân. Hai quả đào tiên nàng mun múp tròn như quả cam non, đầu núm đỏ hồng nhô cao, Lan có thân hình thon cao đầy vẻ hấp dẫn của nữ phục vụ viên được tuyển chọn. Phong từng ra vào chốn ăn chơi, sục sạo khắp khu vực đô thành, nhưng chưa từng gặp em nào thơm như múi mít đêm nay.