***
Sáu tháng sau Mỹ Lan, thục nữ- cô gái hướng dẫn viên nhận hàng, tìm đến gia đình nhà Quốc Phong. Gặp tất cả mọi người, được cô giãi bày cặn kẽ, diễn tả hoạt cảnh nhận hàng trong đêm hoạn nạn, nếu không có nàng ghì giữ tay chặt lại có lẽ anh Phong đã nhảy ùm xuống nước chưa biết sự thể ra sao?. Vì thời điểm đó ai cũng bấn loạn, nào tiếng động cơ tàu vang rền, ánh đèn pha quét qua lại chiếu sáng trưng trong đêm…
Tin bà Thanh Nguyệt biệt tích nàng như ứa- lệ và rất lấy làm tiếc thương,- ai cũng có số mạng an bài Bác và hai chị hãy tha thứ chung cho sự làm ăn thất bại của chúng tôi. Rồi Mỹ Lan khuyên gia đình bình tĩnh giúp ông Chủ và Tài phú chạy chọt với công quyền, tội nặng sẽ hóa ra nhẹ, trách nhiệm về họ hoàn toàn, trước khi đưa ánh sáng phân xử trắng đen.
Còn phần Mỹ Lan biết rành ngõ ngách trong khi lao lý, đã cùng Quỳnh Hoa chạy chọt xin được giấy phép thăm viếng Phong đặc biệt, dẫn theo Uyển My và cả gia đình.
Quốc Phong gặp lại Mỹ Lan và gia đình quá ngỡ ngàng, lòng thầm thương mến người thục nữ quá nặng ân tình với mình, chỉ có ngưng “không giao cấu với nàng”- nàng trọng nhân cách của Phong- nay muốn được đáp trả.
Trước mặt mọi người trong gia đình Mỹ Lan nhảy ôm hôn Phong như cảnh chồng vợ xa nhau và khóc như mưa, khiến ai nấy đều mủi lòng tuôn lệ theo. Xong nàng đẩy My lại cho vợ chồng xoắn xuýt bên nhau. Mỹ Lan nói nhỏ, anh chị đừng lưu luyến mất thì giờ, hãy theo người gác cửa vào phòng riêng, em và chị Quỳnh Hoa đã chi phí và dàn xếp xong.
Quốc Phong và Uyển My theo người bảo vệ, họ rẽ trái vào phòng dành riêng cho vợ chồng xa vắng, muốn có giây lát “thoải mái nhớ nhung”. Tiếng cửa đóng ập, người bảo vệ đưa cao năm ngón tay- 50 phút thần tiên- , tiếng lẻng kẻng khóa cửa nhốt hai người cho tự do ái ân theo thời lượng.