Tôi chìu chuộng con Yến lắm, suốt ngày chỉ biết cặm cụi làm việc kiếm sống, cày luôn hai jobs để lo cái ăn, cái mặc và học hành cho nó, nhưng được cái con nhỏ này rất biết điều, không vì thiếu vắng tình thương của mẹ và sự nuông chìu của cha mà trở nên hư hỏng, nó biết lo cho tôi miếng ăn, biết giặt giũ, dọn dẹp, và học hành rất chăm chỉ. Mới 10 tuổi đầu mà con Yến biết làm rất nhiều việc mà tuổi 15 còn chưa nghĩ tới.
Con tôi càng lớn càng đẹp. Nét đẹp của một đứa con gái 18 tuổi, lai Tây, khuôn mặt xương xương, tóc thề nâu nhạt, mắt to xanh lơ, mũi cao, và cái môi chẻ lúc nào cũng cười… Dáng con Yến cao, tha thướt, đầy đặn, và chắc nịt, chân tay thì thon dài y hệt như một model. (Xem hình của nó). Nói chung, nó giống mẹ về hình thể, và giống tôi tính tình điềm đạm, là sự may mắn của bà con bên Nội di truyền lại trên mình nó.
Năm đó con Yến sẽ lên Đại học, nghành Dược. Có nghĩa nó sắp xa tôi. Điều đó làm cho tôi rất buồn. Cha con sớm ngày có nhau, vậy mà … thật lòng tôi không nỡ thấy nó rời tôi. Con Yến cũng thấy được sự chia ly đó, nên dạo đó nó thường ở nhà với tôi, cùng trò chuyện, ăn tối hoặc xem TV, rất tình cha-con. (Các bạn cũng biết đó, tuổi của con Yến là tuổi đi chơi, nhưng mà nó cố tình ở nhà, thiệt rất khó lòng cho nó, nhưng tôi không biết khuyên lơn nó làm sao, vì chính tôi cũng muốn ở gần mãi bên con.)