Cho đến một hôm Châu trở lại Đà Lạ với ba má để dự đám cưới dì Tám.
*
* *
Họ hàng lên dự đám cưới dìa Tám khá đông. Phòng ngủ của chị Thúy, con gái lớn bác Ngọc, phải trải thêm ba cái chiếu xuống sàn cho sáu đứa cháu từ 8 đến 12 tuổi nằm tạm. Châu được đặc biệt ngủ chung với chị Thúy trên giường.
Chị Thúy năm đó 18, trên Châu hai tuổi, đang học seconde ở Couvent des Oiseaux. Em xa Đà Lạt cũng như chị Thúy đã ngót 4 năm. Nay tỏr7 lại xứ Hoa Đào thì hai chị em đã thành hai thiếu nữ diễm lệ. Chị Thúy không còn để tóc kiểu Nhật Bản nữa. Tóc chị cuốn thành từng loin theo kiểu Ăng- lê thỏng xuống gần vai đẹp mê li. Mắt chị mơ màng, xa vắng; má mịn, hồng. Châu đứng ngây ra ngắm chị, Những kỷ niệm thơ ấu dạt dào trở về làm em thấy gần gũi và yêu chị tha thiết. Thúy cũng sửng sốt nhìn cô em họ đã tới tuổi chanh cốm, suối tóc dài ngang long cặp lại làm em có dán non nót hơn cái tuổi 16 nhiều. Thúy vuốt má em hỏi: “Con nhỏ Châu đây hả? Cao bằng chị rồi nè.” Cyhâu lúc đầu còn bẽn lẽn, nhưng Thúy đã ôm chầm lấy hôn lên má tới tấp. Mối giao tình giữa hai chị em lại đằm thắm như xưa. Qua một ngày hành trình meat nhọc, Châu đã ngủ thiếp đi tối hôm đó bên cạnh Thúy lúc nào không biết.