Không như Hồng Loan chỉ liếm và liếm chung quanh, tôi muốn nuốt trọn sự sống của chàng vào miệng để xem hương vị nó như thế nào. Ngọt hay chua, hay đắng, hay cay, hay có mùi vị gì khác? Sự thật không như tôi nghĩ. Cu của Quốc không có một hương vị gì cả, chỉ có một mùi vị thật nồng nàn, thật. . . đàn ông. Có lẽ đó là danh từ diễn tả đúng nhất mùi hương của dương vật. Thật đàn ông, thế thôi. Tôi nút trên dương vật của chàng như nút ruột cây kem thật ngọt. Và tôi thấy chàng ườn người ra, nhắm mắt lại và rên những tiếng rên hư hứ. . . Tôi biết là tôi đã làm đúng.
Trong khi đó, Hồng Loan cũng không tha tôi.. Nàng một tay xoa lưng Quốc, và vẫn tiếp tục gục mặt xuống lồn tôi liếm hết những dòng dâm thủy đang túa ra. Lưỡi nàng xoắn tít trên hột le của tôi, tạo cho tôi sự kích động tột cùng. Quốc vẫn hai bàn tay mân mê bộ ngực của tôi, chàng bóp mạnh như buổi chiều chàng đã bóp ngực Hồng loan. Nhưng sao khi tay chàng bóp ngực tôi, tôi có cảm tưởng như đó là một sự êm ái pha lẫn với một chút đau đau, chứ không rời rã và đau đớn như tôi nghĩ.
Môi lưỡi tôi bất chước Hồng Loan xoắn xít lại nơi đám lông thật rậm nơi bụng dưới Quốc, rồi tôi nâng con cặc khổng lồ cứng ngắc ấy lên, và âu yếm liếm liếm dọc theo thành dài xuống đến bên dưới. Quốc hự lên một tiếng, rồi đưa hai bài tay hắn bấu thịt lấy bờm tóc phía sau của tôi. Quốc cũng vừa thở phì phò hào hển, vừa rên rỉ kêu sướng luôn miệng:
– Ah. . . a. . . a . . . . Em bú cặc anh sướng quá, Phượng ơi . Bú nữa đi, bú nữa đi em…