Khi xe vào sân nhà nàng đậu. Hai người không nói với nhau một lần. Cơn xúc động qua nhanh quá!hai người bỡ ngỡ. Thùy mở của xe tính xuống, thì như không còn biết sức mạnh gì, tiến chọp lấy cánh tay của nàng kéo lại. Hai đôi môi kề sát nhau, và tự động ghé lại gần hơn, tự động hai cái lưỡi quấn nhau như vô tân. Lát sau hai người buông nhau, nàng bước xuống xe như kẻ mông du, hắn ở lại trong tay lái, im lặng, bóng nàng đỗ dài dưới trăng, bước vài bước. Chợt nàng quay lại, khuôn mặt quyết liệt nói khẽ: ‘Vào nhà thôi Tiến ơi! đừng về. . . !”Tiến đang cuối đầu trên vô lăng ngẫn lên mở của bước xuống xe. Hai bóng sát nhau đỗ dài dưới ánh trăng đi vào. . .
Cái lưỡi của Tiến rà nhẹ trên hai đầu vú đỏ au. Thùy nằm không một mảnh vải trước lò sưởi đang thắp lên, ngọn lửa réo rắc. Dưới thân giữa lưng nàng hai cái gối kê lên, Thùy như con tôm nằm ngữa, sóng sõi, những bờ tóc rối bung. Phía dưới hạ bộ phơi cao như mời mọc. Những sợi lông cắùt tỉa gọn gàng đẹp mắt, không ngắn không dài ôm sát hai bờ mu cao tròn trỉnh, Tiến như trịnh trong trước một kỳ quan thế giới, hắm chiêm ngưỡng toàn vẹn, và thận trọng như một bảo vật trước mặt mình. Khi hạt đậu phọng nhỏ được đánh tung lên cái phần lưỡi điêu luyện, giữa cái khe ướt dâm khí, thì Thùy chỉ còn biết nhắm mắt rên thật nhỏ nhưng da diết đầy hứng thú. . . gợi dục.